Nhưng Lục Trung lại không nói ra những lời này, không sao, cứ để bà ấy hận mình đi, sẽ có một ngày bà ấy hiểu được lòng mình.
Sẽ có một ngày ông ta bắt tiện nhân Ngô thị kia phải trả một cái giá t.h.ả.m khốc, Vương Yên đã bị một bát t.h.u.ố.c độc đưa xuống suối vàng bồi tội cho đứa con của ông ta rồi, trong tương lai không xa, Ngô thị kia cũng phải chôn cùng đứa con của mình cùng bà ấy.
Chỉ cần bà ấy không rời bỏ mình!
Chỉ là lòng của Đại phu nhân đã sớm tro tàn: “Những hành động của Diệu Diệu trong khoảng thời gian này, khiến ta hôm nay nhìn thấu được nhiều sự đời, con bé đã thức tỉnh ta, vì sao ta luôn phải nhẫn nhịn và trốn tránh. Ta không muốn tiếp tục sống tạm bợ qua nửa đời còn lại của mình, nhưng ta biết, ông sẽ không buông tha ta, Lục Trung, ta đã nhìn thấu ông rồi!”
“Giờ đây ta chẳng còn bận tâm gì nữa, ta biết ông muốn làm gì, ta nói cho ông biết, ông đừng mơ tưởng! Diệu Diệu là hy vọng cuối cùng còn sót lại của ta và Vãn Ý, ta muốn con bé kiếp này được sống tốt, ta sẽ không cho phép ông lợi dụng con bé để đối phó Lục Mậu! Ông đừng mơ tưởng!”
...
Đám nha hoàn bà t.ử ngoài phòng đã sớm lùi xa đến mấy trượng, không dám nghe chuyện riêng tư của chủ tử.
Chỉ có Ngô Cẩm Họa lặng lẽ đứng tại chỗ, nàng hiểu rõ việc nghe lén chuyện riêng tư của người khác là không nên, nhưng nàng đau lòng đến mức không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-xuan-chang-muon/4860535/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.