Lục Tuân lần đầu tiên dùng ánh mắt nghiêm túc như vậy nhìn một nữ tử. Từ nhỏ đến lớn, trong nhận thức của hắn tử, nữ tử hoặc là những người đẹp đầu gỗ bị giam cầm trong nội trạch, hoặc là những phụ nhân độc ác giả dối nham hiểm. Nàng lại sẽ là một nữ tử như thế nào đây? Rõ ràng là người không có gì cả, thậm chí bản thân còn đang lâm vào nguy hiểm, nhưng lại dám kiêu ngạo đến vậy! Giao dịch ư? Hắn thật muốn biết nữ nhân này muốn làm giao dịch gì với mình!
Có điều, hắn ta sẽ không bao giờ xem nhẹ bất kỳ nữ nhân nào trên thế gian, bởi lẽ: nọc độc ở đuôi bọ cạp, hiểm độc nhất là lòng dạ phụ nhân. "Biểu muội Ngô gia, không ngại nói ra suy nghĩ của ngươi cho ta nghe thử một chut.”
Ngô Cẩm Họa ánh mắt sáng ngời, cười đến tao nhã. Ai nói nàng không có gì cả? Bản thân nàng chính là chỗ dựa lớn nhất của mình.
“Ta tin rằng, bất kể là phụ thân của Đại công tử hay chính Đại công tử ngươi, đều không hy vọng mọi việc diễn ra theo ý Thái phu nhân phải không? Ta cũng vậy! Ta tuy người hèn lời mỏng, nhưng đối với kẻ dám khi nhục ta, ta nhất định sẽ không dễ dàng bỏ qua! Đại công tử hẳn là hiểu ý ta chứ?”
Lục Tuân sững sờ trong chốc lát, khóe môi nhếch lên, nở một nụ cười rất nhạt, “Đương nhiên, ngươi và ta vốn dĩ đều là kẻ bị hại, báo thù lại cũng là lẽ đương nhiên, chỉ tiếc ngươi có thể làm như vậy, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-xuan-chang-muon/4860488/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.