Chương trước
Chương sau
Trọng tài lập tức tạm dừng trận thi.
“Không sao chứ?” Thành viên của đối phương quan tâm hỏi han.
“Không sao.”
Mặc dù Đỗ Đức Mạnh nói như vậy, nhưng khuỷu tay rõ ràng đã bị trật khớp rồi, đau không chịu nổi.
“Sao rồi? Tôi nhìn xem.”
“Huấn luyện viên, chắc tay em bị trật khớp rồi.” Đỗ Đức Mạnh nói.
Ninh Vũ Phi đi vào nói: “Để tôi xem thử.”
Ninh Vũ Phi nâng cánh tay bị trật khớp của Đỗ Đức Mạnh lên, bóp nhẹ vị trí bị trật khớp, nói: “Không có vấn đề gì lớn, huấn luyện viên thầy đỡ cậu ấy đi.”
“Ừ.”
Ninh Vũ Phi nói: “Không đau, lát nữa vẫn có thể chơi được.”
“Đến đi, cho dù là đâu tôi cũng có thể chịu được.” Đỗ Đức Mạnh kéo áo mình lên, cắn chặt.
Nếu có thể chỉnh lại khớp thì chắc chắn sẽ bị kéo đau.
Ninh Vũ Phi trực tiếp chuyển động nhẹ cánh tay của cậu ta, cho đến một trình độ nhất định thì lại thả ra.
Sau đó lại chuyển về hướng ngược lại, sau đó tay trái giữ cùi chỏ của Đỗ Đức Mạnh, ẩn cẳng tay về phía trước.
“Được rồi.” Ninh Vũ Phi thả tay ra.
Đỗ Đức Mạnh không dám tin nắm chặt tay lại, hoạt động cánh tay của mình, phát hiện thật sự không sao rồi.
“Khỏi rồi sao?” Người xung quanh cũng không dám tin.
Còn có loại cách này sao?
Chỉ cần tùy ý chuyển động mấy cái, cả cánh tay sẽ trở lại như cũ, quá thần kỳ rồi.
“Huấn luyện viên, có thể tiếp tục rồi, em không sao.” Đỗ Đức Mạnh đứng lên nhảy nhảy, không hề có bất kỳ ảnh hưởng gì.
“Được, tiếp tục thi đấu.”
Những người khác rời khỏi sân, trận đấu tiếp tục.
Huấn luyện viên ngạc nhiên hỏi: “Vũ Phi, cậu học được phương pháp nắn xương không đau này ở đâu vậy?”
“Trước kia em học được của một ông già chuyên về chỉnh xương ở dưới quê, chỉ cần không phải gãy xương trật khớp nghiêm trọng gì đều có thể dễ dàng giải quyết.”
Ninh Vũ Phi nhìn dáng vẻ muốn nói lại thôi của huấn luyện viên, cười hỏi: “Huấn luyện viên, không phải thầy muốn học đấy chứ?”
“Đúng vậy. Huấn luyện viên thể thao bọn thầy quả thật có biết một ít, nhưng đối với loại trật khớp gãy xương này thật sự không có cách nào cả, chỉ có thể đưa đến bệnh viên. Nhưng đưa đến bệnh viện cho dù là nhẹ hay nặng đều phải bó bột mười ngày nửa tháng, ai.”
“Cái này thì có thể. Hôm nào có thời gian đi, rất đơn giản.”
“Được.”
Bởi vì khi con người vừa mới bị trật khớp không hề phát sinh sưng tấy, chỉ cần kịp thời chỉnh lại thì có thể hồi phục như ban đầu.
Nhưng nếu như đợi các khớp bị trật sưng lên, vậy thì cho dù chỉnh lại xương, cũng không thể lành được trong một hai tháng.
Trận đấu vẫn diễn ra quyết liệt, Đỗ Đức Mạnh có lẽ là bởi vì cú ngã vừa rồi, mà sản sinh ra một chút ám ảnh tâm lý.
Huấn luyện viên kêu tạm dừng, nói với Trần Thành Hạo: “Trần Thành Hạo, cậu lên thay vị trí của Đỗ Đức Mạnh đi, để cậu ta nghỉ ngơi một chút.”
“OK.” Tất nhiên Trần Thành Hạo phấn khích không thôi.
“Vũ Phi, cậu có lên không?”
“Không, để bọn họ đánh đi, em tạm thời không lên đâu.” Vũ Phi trả lời.
“Được.”
Huấn luyện viên cũng không hi vọng Ninh Vũ Phi lên sân, hi vọng bọn họ dưới tình hình không có Vũ Phi, cũng có thể thuận lợi thắng được trận đấu, thành công lọt vào top ba.
Bởi vì cách biệt năm điểm, chiến thuật của đối phương bắt đầu thay đổi.
Khi hiệp thứ bốn diễn ra vô cùng khốc liệt, hai bên đều đã phạm lỗi năm lần rồi, phạm lỗi thêm một lần nữa thì sẽ ném phạt.
Một phút rưỡi cuối cùng hai bên bắt đầu điên cuồng cướp bóng.
Hai người đồng thời kẹp lấy Cao Tử Tuấn, khiến cho bóng trong tay Cao Tử Tuấn bị cướp mất.
Hai bên đánh đến bây giờ chỉ còn cách biệt ba điểm, một cú ba điểm nữa là có thể san bằng rồi.
Đối phương hiển nhiên cũng suy nghĩ như vậy, sau khi hậu vệ của đối phương tiếp được bóng, trực tiếp nhảy lên ở vị trí ba điểm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.