“Hiểu lầm à, con mắt nào của cô nhìn thấy tôi đụng vào cô?” Ninh Vũ Phi cạn lời.
“Chính là anh, chính là anh, anh cho rằng tôi không cảm giác được sao?” Người phụ nữ không chịu bỏ qua nói.
Những người xung quanh nhao nhao chỉ chỉ trỏ trỏ vào Ninh Vũ Phi, đã cảm thấy Ninh Vũ Phi chính là một người như vậy.
Mặt Ninh Vũ Phi đen lại, mình muốn làm chuyện tốt nhưng lại thành ra thế này, thật cạn lời mà.
Nhìn thấy tên móc túi muốn bỏ đi, Ninh Vũ Phi liền túm lấy cổ áo của đối phương, nếu như tên này mà bỏ chạy thì mình thật sự không thể rửa sạch nỗi oan mất.
“Anh làm cái gì vậy, buông ra, buông ra.” Ánh mắt của tên móc túi vô cùng hoảng loạn.
Người phụ nữ diêm dúa lòe loẹt kia ôm chặt lấy Ninh Vũ Phàm, nói với những người xung quanh: “Mọi người giúp đỡ, người này sàm sỡ với tôi, tuyệt đối không thể nào bỏ qua, tài xế dừng xe.”
Tài xế nhanh chóng tấp vào lề, đứng phía sau hỏi han tình hình.
“Chuyện gì vậy, ai sàm sỡ ai?”
“Chính là anh ta, anh ta dám sàm sỡ tôi!” Người phụ nữ diêm dúa lòe loẹt nói.
Ninh Vũ Phi có chút cạn lời rồi, đừng nói bản thân không có làm chuyện hèn hạ như vậy, cho dù thật sự làm như vậy đối phương cũng không cần đối phương gân giọng lên nói mình bị đàn ông sờ soạng.
Sao nghe ra không có chút cảm giác dè dặt nào mà ngược lại càng giống như cảm giác đắc ý.
Tài xế hỏi.
Ninh Vũ Phi giải thích: “Hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vuong-van-dam-truy-the/1004384/chuong-548.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.