Mặc dù năng lực hiện tại của Lăng Dật Nhiên không thấp, thân phận cũng cao nhưng thực lực của cô mọi người đều thấy rõ, nhưng bây giờ cô lại dám khiêu khích một trong những đệ tử xuất sắc nhất của đời đệ tử thứ ba hay sao?
Nhưng lúc này chỉ có Tần Lâm và Lâm Trung Nghĩa mới có thể giữ được bình tĩnh, bởi vì bọn họ biết được bây giờ Lăng Dật Nhiên mạnh đến mức nào.
"Tiểu sư thúc này cũng phách lối quá rồi nhỉ? Ha ha ha, làm sao cô ấy có thể là đối thủ của sư huynh Tùy Ba được?"
"Đúng thế, nếu bảo cô ấy khám bệnh thì có thể không ai bằng, nhưng chiến đấu thì chưa chắc đâu”.
Có không ít lời ra tiếng vào, nhiều người đều tỏ ra chế nhạo Lăng Dật Nhiên, nếu không phải vì chưởng môn sư tổ thì tiểu sư thúc chắc chắn sẽ không bao giờ có địa vị cao như vậy. Tùy Ba khẽ cười, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc.
"Tiểu sư thúc, người thật sự muốn thách thức tôi sao? Nhất ngôn cửu đỉnh, tứ mã nan truy, tiểu sư thúc đã suy nghĩ kĩ chưa?"
Tùy Ba cười nói.
"Chẳng lẽ anh lại muốn để tôi thách đấu với Hiên Viên ‘ngông cuồng’ hay sao? He he”.
Lăng Dật Nhiên nhún vai, tỏ vẻ bất cần.
"Được được được, nếu tiểu sư muội đã có nhã hứng như vậy, đương nhiên huynh nhất định sẽ không để muội thất vọng. Tùy Ba, con đấu với muội ấy đi, tung vài chiêu ta xem, nhớ là không được ra sát chiêu, biết điểm dừng là được”.
Tằng Quảng điềm đạm nói, có vẻ ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1648267/chuong-1527.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.