Thời gian là chất xúc tác tốt nhất, Tần Lâm dùng Quỷ môn thập tam châm của mình để châm cho Lăng Nhật Thiên hơn một giờ đồng hồ, cuối cùng cũng đã đẩy gần hết hàn khí trong người ông ra khỏi cơ thể, lúc này Lăng Nhật Thiên cảm thấy vô cùng thoải mái. Không ai có thể hiểu được nỗi đau đớn tuyệt vọng xuyên thấu trên cơ thể vào trong xương cốt vào mỗi đêm giông gió, thậm chí còn khiến người ta muốn tự tử.
Đó là cảm giác đau đớn sống không bằng chết, Lăng Nhật Thiên đã quen với nó từ lâu, mỗi lần như vậy ông đều cảm thấy mình như đang trên bờ vực giữa sự sống và cái chết.
Nhưng vào lúc này, ông mới biết rằng mình đã được chữa khỏi rồi.
Lăng Nhật Thiên từ lâu đã quên mất cảm giác nhẹ như lông hồng thế này rồi.
Cuối cùng ông cũng đã cảm thấy choáng ngợp, là một bác sĩ nên ông biết rất rõ hàn khí này rất khó để đẩy hết ra ngoài cơ thể.
Bác sĩ khó tự chữa, bao năm qua ông uống vô số loại thuốc, tất cả đều như muối bỏ bể, chỉ cần ổn định được tình hình là đã tốt lắm rồi, nhưng hàn khí lại càng ngày càng thâm nhập sâu vào cơ thể, như thể đang ở trong một vực thẳm, đó là cảm giác vô cùng đau đớn.
Đây là căn bệnh kín lớn nhất của Lăng Nhật Thiên, đồng thời cũng là nỗi xấu hổ của cuộc đời ông, thân là bác sĩ nhưng lại không tự chữa được, chẳng phải là khiến người ta cười rụng răng hay sao?
Nhưng Tần Lâm đã giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1648239/chuong-1499.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.