Cơ thể của hai người dính chặt vào nhau, hơn nữa cô gái áo da thú đang khỏa thân nửa người, chỉ còn một mảnh nội y, nội y cũng đã bị xé rách một nửa, sắp lộ ra hết trước mắt Tần Lâm.
Nhưng trong giờ phút sống còn này, cô cũng không quan tâm được nhiều như vậy, hai người ôm chặt lấy nhau, trong mắt cô gái lộ rõ vẻ kích động cùng căng thẳng, chỉ một chút bẩt cẩn cũng đủ để khiến bọn họ rơi xuống, bây giờ bọn họ vẫn chưa thoát khỏi nguy hiểm.
Mặc dù thoát khỏi nanh gấu, nhưng rãnh băng sâu này cũng gian nan vô cùng.
Tần Lâm nhìn xung quanh, thấy đối diện có một con dốc thoải rộng chừng ba bốn mét, hoàn toàn có thể chứa được hai người.
“Chút nữa tôi sẽ ném cô sang bên kia, cô chuẩn bị đi, nhất định phải cố hết sức vươn người để tránh đè gãy chỗ đó, chúng ta bắt buộc phải nhanh chóng tìm cách đi lên, có lẽ đi từ bên đó sẽ dễ hơn một chút”.
Tần Lâm nói với cô gái áo da thú.
“Được!”
Lăng Dật Nhiên nghiến chặt răng, trong lòng vô cùng thấp thỏm, nhưng hiện giờ cô ấy đã không còn cách nào khác, chỉ có thể sống chết có nhau với Tần Lâm.
Tần Lâm nhún người ném Lăng Dật Nhiên bay qua đó, Lăng Dật Nhiên cũng đã sớm chuẩn bị sẵn sàng, với một cao thủ thất mạch như cô thì khoảng cách hơn hai mươi mét này vô cùng đơn giản, chỉ cần hít sâu rơi xuống là được.
Sau khi Lăng Dật Nhiên đáp xuống bên kia, nhìn xung quanh rồi gật đầu với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1648230/chuong-1490.html