Tần Lâm sững sờ, nà ní? Diệp Như Tuyết là con gái của Diệp Toàn Cơ?
Anh hơi không tin nổi, nhưng sự thật đã vậy, mặc dù anh cũng không muốn tin.
Đúng là trời trêu người, nhị sư bá muốn dồn mình vào chỗ chết nhưng mình lại được con gái ông ta cứu.
"Huynh đoán tiểu sư muội chắc là thích Tần sư đệ đấy!"
"Cũng khó nói lắm, nếu là huynh, huynh cũng thích Tần sư đệ, vừa đẹp trai vừa lợi hại, thiên phú hơn người, có cô gái nào lại không thích chứ? Ha ha ha".
"Đúng đúng đúng! Có vẻ như Tần sư đệ sau này có phúc phết nhỉ".
"Mấy người đừng có nói nhảm, cẩn thận tai vách mạch rừng, tiểu sư muội là tiểu sư muội của chúng ta, không ít người thích muội ấy, âm thầm ái mộ muội ấy, nhỡ may ai cố ý thì Tần sư đệ sẽ trở thành mục tiêu công kích của mọi người đấy!"
Các huynh đệ cười nói, Tần Lâm cũng cười toét miệng.
Tần Lâm tỏ vẻ ung dung, lơ đễnh.
"Mấy huynh đừng nói bậy nói bạ, các sư huynh, đệ không dám đâu, đệ không muốn trở thành đối tượng công kích của mọi người đâu? Cẩn thận họa từ miệng mà ra đấy".
Lâm Trung Nghĩa nói nhỏ.
"Lần này coi như đệ thoát được một kiếp, có điều tên Tàng Thiên Xương đó không phải loại dễ đối phó, nếu như không có tiểu sư muội, e rằng hôm nay đệ cũng khó thoát nạn".
Lâm Trung Nghĩa tận tình khuyên nhủ.
"Tần sư đệ, có lúc chúng ta phải ứng xử theo thời thế, không thể lúc nào cũng làm theo ý mình được, đệ vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1648219/chuong-1479.html