Anh trai tốt?
Em chưa bao giờ gọi anh là anh trai tốt cả? Không ngờ em lại gọi một người xa lạ là anh trai tốt ư?
Trái tim Triệu Vô Cực như vỡ nát, Tần Lâm này đúng là một tên mặt người dạ thú mà.
Muốn đến Côn Luân học nghệ lại còn muốn cướp đi tiểu sư muội sao?
Không được!
Tuyệt đối không được!
Nếu tên này được vào Côn Luân thì chẳng phải sẽ hỏng chuyện sao? Mình sẽ bị hắn chọc giận đến chết mất.
Nhưng Triệu Vô Cực cũng biết Tần Lâm này không hề đơn giản, trong trận chiến vừa rồi, anh đã thể hiện thực lực và tài năng khác hẳn người thường, chắc chắn là thiên tài nghìn năm có một.
Mặc dù Triệu Vô Cực không thích Tần Lâm, nhưng anh ta không thể phủ nhận sức mạnh của anh được.
"Thư giới thiệu đây!"
Tần Lâm nói, sau đó lấy ra lá thư giới thiệu mà bố đã đưa cho anh.
“Để tôi xem thử!”
Triệu Vô Cực bước tới, muốn giật đi lá thư giới thiệu của Tần Lâm, mục đích của anh ta rất rõ ràng, đó chính là muốn xé lá thư giới thiệu kia, sau đó xem thử Tần Lâm sẽ dùng cách gì để vào được Côn Luân, cho dù là ai giới thiệu đi nữa thì anh cũng chỉ có một mình mà thôi, ai mà thèm tin chứ?
Sao Tần Lâm lại có thể cho anh ta cơ hội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1648182/chuong-1441.html