Tần Lâm phải đối đầu với kẻ địch mạnh, thực lực của người này mạnh vô cùng, hơn nữa có vẻ như sư phụ bị ông ta đánh trọng thương, người này rốt cuộc là ai?
Tại sao lại hận mình như vậy?
Tần Lâm không hề biết người này, nhưng ông ta dùng trăm phương ngàn kế để lừa anh đến đây, hơn nữa còn dùng sư phụ làm con tin, có vẻ như hôm nay không ổn rồi.
"Ông rốt cuộc là ai?"
Tần Lâm lạnh lùng nói, tên này chắc chắn đến vì mình, sư phụ chắc cũng chỉ bị vạ lây thôi.
Ông già cười nói, trong ánh mắt đầy vẻ lạnh lẽo.
"Tao là ai? Ha ha ha, mày đắc tội ai ở thủ đô chẳng nhẽ mày không biết? Trong cái thủ đô này người mày đắc tội nhiều nhất chắc là nhà họ Bạch rồi? Chẳng nhẽ mày quên rồi sao?
Bạch Phàm chậm rãi đi ra, ánh mắt lạnh lẽo, nhìn thẳng vào Tần Lâm, giữa nhà họ Bạch bọn họ và Tần Lâm hai bên chỉ có một được sống.
"Tần Lâm, hy vọng mày vẫn khỏe".
Bạch Thiếu Đình khoanh tay trước ngực, đứng sau lưng Bạch Phàm, có vẻ như lần này là do nhà họ Bạch làm, hơn nữa tên này đến có chuẩn bị.
"Tần Lâm, hôm nay mày có mọc cánh cũng khó thoát, nhà họ Bạch tao chắc chắn sẽ không bỏ qua cho mày".
Một người đàn ông trung niên trầm giọng nói, chậm rãi bước ra, sát khí ngùn ngụt.
"Tên nghiệt đồ như mày còn không mau quỳ xuống? Đây là nơi mày có thể làm bừa sao?"
"Thân làm đồ đệ nhà họ Diệp, nhìn thấy ông tổ nhà họ Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1648146/chuong-1405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.