Tần Lâm nhìn chăm chú liền thấy trước mặt là một vách đá giống như vách núi cao dựng đứng, bao quanh tứ phía, hơn nữa còn có một vách núi mà ở ngay phía trên nó là một thác nước cao gần 100m, đổ liên tục từ trên đỉnh xuống vách đá, xung quanh được bao bọc bởi những bụi cây cổ thụ.
Dưới thác có một vực sâu tự nhiên, toàn bộ nước xung quanh đều chảy vào đây, nhưng vực sâu này không hề tràn ra ngoài mà vẫn luôn giữ nguyên trạng thái như thế.
Thác nước chảy xiết, ghềnh tiến hùng vỹ, sóng đánh cuồn cuộn, trông vô cùng ngoạn mục.
Quả thật là một nơi được thiên nhiên ưu ái, có nước chảy róc rách và vực sâu ngàn thước không thấy đáy, phong cảnh lại hết sức nên thơ.
"Người Tam Tinh cũng biết tìm nơi để hưởng thụ đấy”.
Tần Trì cảm thán.
"Ở đó thực sự có một chỗ để đi, nếu như không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vậy từ đây nhảy xuống có thể lao qua con thác được, nhưng không biết là có cái bẫy nào không”.
Tần Lâm nhìn về phía Tần Trì.
"Dù thế nào thì chúng ta cũng phải thử, bây giờ cũng chẳng còn cách nào khác, chúng ta cứ ra tay trước để ra oai, còn chậm thì sẽ gặp rắc rối, đợi đến lúc chúng quay lại, nếu chúng ta vẫn chưa làm gì thì rất có thể chúng ta sẽ rơi vào cảnh khốn cùng, một khi rơi vào thế bị động thì sẽ vô cùng nguy hiểm, dù sao đây cũng là địa bàn của bọn chúng”.
Tần Trì nói.
"Bây giờ vẫn còn rất khó nói liệu bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1648130/chuong-1389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.