Bàng Ba Địch cảm thấy buồn bực trong lòng, mặc dù Địch Luân Á bị chặn nghẹn họng, nhưng chính bọn họ mới là những kẻ rắc rối thực sự.
Kha Lâm Tư Lặc càng khó xử hơn, đây là điều mà Bàng Ba Địch và Tác Lạc Nam không muốn nhìn thấy nhất.
“Đội trưởng Kha Lâm, anh đừng quên sứ mệnh của chúng ta, chúng ta đến để làm gì? Chúng ta đã ở chỗ này mấy chục thế kỷ rồi mà vẫn chưa quay về, vẫn chưa thể đánh bại mấy nền văn minh tầm thường này, đây chính là nỗi nhục của người Tam Tinh! Bây giờ anh còn định cúi đầu trước bọn chúng sao? Đúng là nhục nhã quá mà”.
Tác Lạc Nam cũng vô cùng phẫn nộ.
“Đội trưởng, vì sự nghiệp vĩ đại chúng ta không thể lơ là mất cảnh giác được, Tác Lạc Nam nói đúng, bây giờ chúng ta không còn thời gian nữa rồi, nếu anh vẫn do dự không quyết như này thì khi nào chúng ta mới có thể quay trở về bẩm báo chứ? Nền văn minh nhân loại bị chúng ta xâm chiếm là điều đã được định sẵn, đây là sự lựa chọn duy nhất của bọn chúng, lúc này chúng ta phải giết chúng thì mới có cơ hội chấn chỉnh lại cờ trống”.
Bàng Ba Địch vô cùng căng thẳng, liên tục khuyên ngăn Kha Lâm Tư Lặc, thân là người Tam Tinh sứ mệnh của họ là như thế, đã sống vất vưởng mười mấy thế kỷ cuối cùng cũng đã đợi đến ngày nổi dậy, tìm được vật tổ tận thế là bọn họ có thể khởi động lại phi thuyền vũ trụ năm đó, thống trị nhân loại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1648107/chuong-1366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.