“Tần Lâm, anh mau đi đi! Em xin anh đấy”.
Liễu Thanh Thanh cảm thấy sợ hãi, thế lực của Sầm Nguyên Phát thật sự rất đáng sợ, hơn nữa lại còn một mình một cõi ở tỉnh Hán Đông, điều này có thể thấy rõ được bọn họ không chỉ có thế.
Bây giờ Tần Lâm lại đối đầu với Sầm Nguyên Phát, vậy thì cái kết đã quá rõ ràng rồi, Tần Lâm chắc chắn sẽ thua.
Sầm Nguyên Phát đã thật sự nổi điên, cho dù có là Liễu Kình Thương hay Hoàng Yến đều không thể nào khuyên anh ta được.
Giờ đây Sầm Nguyên Phát như hóa rồ, anh ta chỉ muốn giết Tần Lâm mà thôi, nếu không thì cả đời này anh ta sẽ cảm thấy mình bị cắm sừng mất.
Với thân phận là người nhà họ Sầm, lại còn là truyền nhân của con nhà võ, anh ta vẫn chưa từng gặp qua ai dám đối đầu với mình như vậy, hơn nữa lại còn bị cắm sừng, đúng là không thể nào nhịn được!
Trong mắt Sầm Nguyên Phát ánh lên cơn giận dữ tột độ, Tần Lâm nhất định phải chết!
“Anh đi rồi còn em thì sao? Chẳng lẽ anh lại trơ mắt nhìn em bị tên ngông cuồng này hành hạ à? Chẳng lẽ anh lại nhìn em trở thành đồ chơi của kẻ khác hay sao? Tên này là thứ cặn bã, hôm nay anh sẽ giết hắn, để cho hắn biết được trên đời này vẫn còn công lý, thứ chó má như hắn không xứng để sống trên thế gian này đâu”.
Tần Lâm cười khẩy nói.
“Đã đến lúc này rồi mà các người vẫn còn tâm trạng anh vì em em vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647924/chuong-1182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.