Sau khi đi vào phòng riêng, Tần Lâm và Mộc Tâm Lan nhíu mày, bầu không khí ngột ngạt khiến hai người bọn họ không thích ứng nổi.
Tần Lâm còn đỡ chứ Mộc Tâm Lan vừa vào đã ho khan mấy tiếng, lông mày nhíu chặt lại. Hôm nay đến đây là vì nể mặt em gái lâu năm không gặp, nhưng vừa vào trong nhìn thấy cảnh này, khiến người ta đau đầu thật.
Trong phòng rất đông người, có khoảng hơn bốn mươi người, theo như Tần Lâm thấy, đám này chỉ được gọi bằng một cái tên thôi: Đầu trâu mặt ngựa!
Tất cả đều là thanh niên tầm hai mươi tuổi, mặt ai cũng rất phấn khích, bọn họ hò reo kêu la, hát hò, như muốn lật tung căn phòng này lên.
Mộc Đình Đình lấy ra hai ly rượu, đưa cho Mộc Tâm Lan và Tần Lâm.
"Nào nào nào, uống rượu thôi, uống rượu thôi!"
Trong tiếng nhạc huyên náo, tiếng người nói cười ồn ào, căn bản không nghe ra được bọn họ đang hát cái gì. Mộc Tâm Lan có hơi hối hận, nhưng dù gì cũng là chị em gái lâu năm không gặp, tình cảm lúc trước cũng rất tốt, bảy tám năm trước, lúc đó hai người như chị em ruột vậy, nhưng bây giờ Mộc Tâm Lan cảm thấy mình khác biệt với Mộc Đình Đình quá.
Mộc Đình Đình cầm mic lên, đứng trước sàn nhảy lắc lư.
"Hôm nay là sinh nhật tôi, chúng ta chơi trò đóng vai, mọi người thấy thế nào thấy thế nào? Tôi sẽ đóng vai công chúa Bạch Tuyết, ha ha ha!"
Từng tiếng kêu gào vang lên khắp phòng riêng, đủ loại tạp âm khiến người ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647911/chuong-1169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.