Chết rồi!
Lần này chết thật rồi!
Băng Nghiên biết Hách Soái căn bản không phải đối thủ của Tần Lâm, bây giờ trong đầu cô ta chỉ có một chuyện, đó là chạy!
Tiếp tục ở lại đây thì không còn đường chạy nữa.
Tiền của cô ta, nhà của cô ta đều sẽ bị bọn họ cướp hết.
Cô ta không muốn toàn bộ những gì mình làm được, toàn bộ thành quả của kế hoạch được lên trong thời gian dài đều trôi theo dòng nước, cho dù là lừa để đoạt được, Băng Nghiên cũng không muốn nghĩ đến cảnh mình sống nghèo sống khổ. Ủng hộ chính chủ vào ngay { t rùmtruyện.c o m }
Cô ta vốn muốn ép khô Đường Giang Sơn, nhưng không ngờ cuối cùng lại bị Đường Giang Sơn dồn vào góc chết, anh ta tìm được cao thủ thực sự khiến ngay cả Hách Soái cũng bị ăn đòn, bây giờ cô ta nhất định phải chạy nhanh khỏi đây!
Nghĩ đến đây, Băng Nghiên co giò chạy, nhà và tiền đều là của cô ta, cô ta nhất định sẽ không nhả ra đâu, cho dù Hách Soái có hứa hẹn, cô ta vẫn sẽ không làm theo, dù sao cũng đâu phải cô ta nói nên cô ta sẽ không thừa nhận.
Băng Nghiên đâu phải loại tiêu tiền như nước như Hách Soái, tiền đã vào túi cô ta rồi thì còn lâu mới chui ra được.
Tần Lâm vừa nhìn qua thấy Băng Nghiên còn dám chạy.
Trước nay chưa từng có chuyện này! Ở trong tay Tần Lâm tôi mà cô còn dám chạy, nằm mơ đi.
Tần Lâm phất tay, phóng ra một cây kim bạc, châm vào mắt cá chân cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647829/chuong-1087.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.