Lý Lôi vừa nghe thấy liền nổi giận ngay lập tức, vưa định mắng người liền sặc một ngụm rượu.
Phụt!
Ngay lập tức phun ra máu.
Nước bọt, rượu trắng, máu đều bị phun ra, sau đó từ miệng chảy ra những mảng máu đỏ tươi, đây rõ ràng là xuất huyết dạ dày!
“Lý Lôi!”
Nhìn thấy Lý Lôi như vậy, sắc mặt của những người còn lại đột nhiên trở nên khó coi.
Tần Lâm liền cười nhạt: “Còn muốn tiếp nữa không? Có cần tôi gọi cho vài chiếc 115 nữa không?”
Sắc mặt của một số người bỗng trở nên khó coi, bọn họ cũng không dám làm gì thêm.
Cả Lý Lôi và Hàn Mai Mai đều đã như vậy rồi, thậm chí còn ‘đánh luân phiên’ cũng không lại Tần Lâm, anh chẳng có tí gì là say cả, tửu lượng này đúng thật không thể nào đoán được mà?
Anh không đi vệ sinh, không nôn mửa, không cảm thấy chóng mặt, nói năng lại rõ ràng, giống hệt như người bình thường vậy, đây đúng là ma quỷ rồi còn gì!
“Không không không, không uống nữa, không uống nữa, tôi về, tôi phải về với mẹ”.
“Sau này tôi sẽ không uống nữa, từ hôm nay trở đi sẽ cai rượu”.
“Tôi cũng vậy, sau này sẽ không uống nữa, một giọt cũng không!”
“...”
Lần uống rượu này của Tần Lâm thật sự đã gây ra cái bóng quá lớn cho bọn họ, sau này bọn họ cũng sẽ không dám đọ tửu lượng với người khác nữa, đặc biệt là người Hoa Hạ.
Người Hoa Hạ là Đông á bệnh phu? Đùa đấy à? Con mẹ nó là chiến thần thì có!
Một vài người bày tỏ xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647523/chuong-781.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.