Những người khác đều thấy khó hiểu, không biết vì lý do gì mà khi nhắc đến chủ đề này, thái độ của hai vợ chồng nhà họ Tề lại quay ngoắt như vậy.
Từ lúc đầu nhắc đến nội dung giấc mơ đã như vậy.
Lẽ nào có điều gì đặc biệt trong giấc mơ của ông Tề?
Sau khi nhắc đến chủ đề này, ngay cả sắc mặt của Tề Hồng Long cũng trở nên khó coi, không thèm để ý đến Tần Lâm, thái độ cực kỳ kém.
Tề Hồng Long nhìn Điền Gia Ấn nói.
“Lão Điền, cảm ơn ý tốt của anh, nhưng tôi thấy mình Tôn đại sư đã đủ rồi, để Tôn đại sư giải quyết cho tôi là được rồi, những người khác tạm thời về đi”.
Nếu không nể mặt Điền Gia Ấn thì có lẽ Tề Hồng Long đã nói năng khó nghe hơn rồi.
Điền Gia Ấn nhíu mày, muốn nói gì đó nhưng Tần Lâm đã xua tay.
“Nếu đã vậy thì tôi đi trước đây, nếu có việc gì khẩn cấp thì có thể liên hệ với tôi, nể mặt tổng giám đốc Điền, tôi có thể giúp các người một lần”.
Bà Tề lạnh lùng hừ một tiếng: “Không cần cậu giúp! Cậu mau đi đi!”
Tần Lâm bất lực lắc đầu, quay người đi luôn.
Khi bước vào anh đã nói rồi, anh có thể thông cảm cho thái độ không tốt của bệnh nhân hoặc người bệnh, dù sao có những lúc chính bọn họ cũng không thể kiểm soát cảm xúc của mình.
Nể mặt Điền Gia Ấn, anh sẽ cho bọn họ một cơ hội.
Khi Tần Lâm đi ra ngoài, Điền Gia Ấn cũng hơi khó xử, nhìn Tề Hồng Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647496/chuong-754.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.