Mười mấy tên đàn ông vạm vỡ xông về phía Tần Lâm, khi bọn họ chuẩn bị ra tay, Tần Lâm dẫm lên vai anh Hoa, trong tay cầm chai bia vỡ đặt lên cổ họng của gã.
Anh Hoa lập tức không dám động đậy.
"Đừng ra tay! Đừng ra tay!", anh Hoa hét lên một câu.
Nỗi đau ở cổ truyền đến khiến gã không dám động đậy, cho dù toàn thân đau nhức nhưng vẫn cố dùng hết sức hét một câu, để tránh việc Tần Lâm bị kích động, lấy luôn mạng của gã.
Đám đàn em dừng lại, Tần Lâm dùng chân đạp lên anh Hoa, một tay dùng chai bia đặt lên cổ gã, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh, thậm chí còn có vẻ khinh khỉnh.
Mấy người xung quanh đều trợn tròn mắt, không ngờ tên họ Tần lại hung hăng đến vậy!
Mặt Điền Vũ biến sắc: "Mày làm gì thế! Mày mau bỏ anh Hoa ra!"
Anh ta biết, anh Hoa này không phải loại bọn họ dây được, cho dù có là bố Điền Vũ thì cũng phải tỏ ra lễ phép trước mặt anh Hoa, chứ đừng nói đến mấy tên phú nhị đại như anh ta.
Điền Vũ nói xong, những người khác cũng xôn xao hùa theo.
"Đúng vậy, anh mau bỏ anh Hoa ra!"
"Tên nghèo hèn kia, anh biết anh Hoa là ai không, anh dám làm vậy với anh Hoa à? Anh muốn chết đúng không?"
"Mau thả tay ra! Xảy ra chuyện là anh không chịu nổi trách nhiệm đâu!"
"..."
Mặc dù Tần Lâm đang giúp bọn họ khống chế anh Hoa, nhưng bọn họ biết một khi anh Hoa đứng dậy được, màn tiếp theo sẽ là sự trả thù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647413/chuong-671.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.