Lời nói của Tần Lâm khiến mặt Đồng Phương Châu biến sắc, đồng thời máu lại trào lên.
Phụt!
Lại một ngụm máu tươi phun ra, lúc này bụng dưới đã bắt đầu đau dữ dội, vệt đen trên ngón tay trỏ đã di chuyển dần đến vị trí lòng bàn tay.
Đồng Phương Châu thực sự cảm thấy cái chết sắp đến, hơn nữa dường như ông ta hoàn toàn vô dụng đối với Tần Lâm.
Mặc dù là ông trùm ở tỉnh lân cận, nhưng nếu người khác không cần ông ta, vậy chẳng khác gì là người vô dụng, chi bằng giết chết cho rồi.
Tần Lâm hiểu đạo lý này, Đồng Phương Châu cũng thế.
Cảm nhận được độc tố sắp trào lên, Đồng Phương Châu thực sự thấy hoảng loạn.
“Cậu Tần, chỉ cần cậu tha cho tôi một mạng, tôi đảm bảo sẽ không có bất cứ ai dám động vào nhà họ Phúc nữa, sau này Đồng Phương Châu tôi cũng sẽ nghe theo chỉ đạo của cậu……khụ khụ!”
Đồng Phương Châu lại ho ra máu, suýt chút nữa thì ngất đi.
Tần Lâm thấy thế liền lạnh nhạt nói.
“Xem ra ông vẫn có ích, tạm tha cho ông một mạng”.
Nói xong, Tần Lâm cầm cây kim bạc có độc lúc nãy chọc vào giữa ấn đường của Đồng Phương Châu, búng nhẹ một cái.
Sau đó, lại lấy hai cây kim châm sạch lần lượt chọc vào huyệt thái dương của ông ta.
Đồng Phương Châu cảm thấy buồn nôn, bụng dạ cồn cào, cuối cùng nôn ra máu đen.
Trên mặt đất toàn là chất dịch màu đen kịt, giống như coca, nhưng lại sệt hơn coca.
Sau khi nôn ra Đồng Phương Châu thấy dễ chịu hơn nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647405/chuong-663.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.