Tần Lâm cười ha ha, nhưng không đáp lại.
Những bạn phượt khác lại rất ghen tỵ.
“Tôi cũng luôn muốn đến Maldives, anh Vũ, Maldives thế nào? Có gì vui không?”
Vũ Đại Kim nói một cách tự hào: “Cái chính là phong cảnh đẹp, hải đảo mà, nó cũng chỉ để nghỉ dưỡng thôi. Tôi thuê một chiếc thuyền đánh cá ở đó, rảnh rỗi thì ra biển câu vài con cá thu”.
“Không biết các bạn đã được ăn cá thu bao giờ chưa, đó là nét đặc sắc của Maldives, chỉ có ở vùng biển đó mới có cá thu thôi”.
Anh ta nói đến đây, Tần Lâm đột nhiên bật cười chế nhạo.
Vũ Đại Kim nhíu mày, hơi không hài lòng với phản ứng của Tần Lâm.
“Anh cười gì? Anh cũng đã được đến đó đâu”.
Tần Lâm cười khinh bỉ: “Cho dù đến hay chưa thì cũng nên có chút kiến thức phổ thông”.
“Cá thu là loại cá biển ở bán cầu Nam, chỉ ở bán cầu Nam mới có loại có quý hiếm này”.
“Maldives là hòn đảo ở bán cầu Bắc, phần lớn lãnh thổ nằm ở bán cầu Bắc, anh ở nửa bán cầu Bắc mà câu được cá sống ở nửa bán cầu Nam à, sao không nói anh câu được chim cánh cụt ở Bắc Cực đi?”
Phì...
Lần này không chỉ Trần Khả Nhi mà tất cả những người khác đều không nhịn được phì cười.
Tần Lâm trêu ngươi hài hước quá đi mất, đến Bắc Cực câu chim cánh cụt... Thật sự khiến mọi người phải bật cười.
Nhưng thấy sắc mặt khó coi của Vũ Đại Kim, bọn họ lại không dám cười lố quá, phải nhịn suýt thì nội thương.
Vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647294/chuong-552.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.