Tần Lâm không hề để ý, nói với chủ con chó.
“Không vấn đề gì lớn, chữa khỏi ngay đây”.
Nói xong, Tần Lâm lật tai chó lại, bắt đầu xoa sau tai nó liên tục, tay còn lại vuốt lưng nó thuận theo chiều lông.
Mấy phút sau, Tần Lâm lật móng vuốt chó lại, châm kim bạc vào lòng bàn chân nó, sau đó con chó lập tức ngừng hắt hơi, lè lưỡi lắc đuôi.
Hình như nó đã chuyển biến tốt.
Kim Mao ngoe nguẩy tung tăng, cọ cọ vào Tần Lâm như tỏ lòng biết ơn.
Khán giả dưới khán đài lập tức cười khinh bỉ: “Khám bệnh cho động vật giỏi đấy, Đông y quả thật thích hợp làm thú ý”.
“Ha ha, chuẩn chuẩn, theo tôi đừng làm bác sĩ Đông y nữa, làm bác sĩ thú y đi, tạo phúc cho động vật”.
“Người bị bệnh thì giao cho Tây y, còn các người khám bệnh cho động vật đi!”
“......”.
Đám khán giả dưới sân khấu điên cuồng châm biếm, cảm thấy màn chữa bệnh cho động vật vừa rồi của Tần Lâm rất buồn cười, ngày mai chắc chắn sẽ là tin hot”.
Thế nhưng vừa rồi Kim Mao lắc người, rất nhiều sợi lông bay ra không khí, Dương Uy vốn bị dị ứng với lông chó, vừa rồi mới hắt xì một cái, giờ càng nghiêm trọng hơn.
“Hắt xì! Hắt xì... Hắt xì!”
Liên tục hắt hơi hết cái này đến cái khác, trên mặt Dương Uy đã đầy nước mắt nước mũi, quỳ hẳn người trên mặt đất không ngừng hắt hơi.
Sau khi hắt hơn mấy chục lần, khuôn mặt Dương Uy đã đỏ bừng lên, sắc mặt cực kì khó coi, lúc này anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647230/chuong-488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.