Sắc mặt Lôi Hồng hiện lên vẻ ngượng ngùng hiếm có, nhất định là vừa mới nghĩ đến chuyện vừa rồi, nên cảm thấy hơi xấu hổ, có điều may mà cũng là chị đại một phương, chẳng mấy chốc đã bình tĩnh lại.
Sau khi bắt mạch, Tần Lâm nói.
"Bệnh tình không nghiêm trọng, chủ yếu là hệ tiêu hóa không tốt, ngày thường ít ăn rau, cần phải ép bản thân ăn rau, ăn hoa quả, về sau tôi sẽ bảo Nguyệt Dao kê cho chị một đơn thuốc giúp kích thích tiêu hóa, chị dùng mấy ngày là thấy hiệu quả".
Lôi Hồng gật đầu: "Cảm ơn cậu Tần".
Nói xong, Lôi Hồng lôi ra một tấm danh thiếp màu đen viền vàng đưa cho anh.
"Cậu Tần, đây là danh thiếp của tôi, sau này có cơ hội đến tỉnh lỵ thì có thể liên lạc với tôi, tôi nhất định sẽ tiếp đãi cậu thật long trọng!"
Tần Lâm gật đầu, nhận lấy tấm danh thiếp bỏ vào túi.
Kiều Nhĩ nhìn thấy Lôi Hồng khỏi bệnh, vội vàng tiến lên, cười he he nói.
"Chị Hồng, chị tỉnh rồi thì tốt, lúc trước ở bệnh viện Tỉnh Lỵ, tôi cũng tốn rất nhiều sức lực, không ngờ đến bên này, bọn họ loáng cái đã chữa khỏi cho chị, biết trước tôi đã cố gắng hơn chút, chủ yếu là vì lo bệnh tình của chị nghiêm trọng nên không dám mạo hiểm".
Kiều Nhĩ nói mấy lời này mà chẳng hề đỏ mặt, rõ ràng là trách nhiệm của gã, kết quả bây giờ Lôi Hồng khỏe rồi, gã lại chiếm hết công lao.
Trong lời nói còn rất rõ ràng, ý bảo Kiều Nhĩ chữa gần khỏi rồi, đến đây, để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647206/chuong-464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.