Nhìn thấy Lâm Nguyệt Dao lại bắt đầu lật xem sách y học, Kiều Nhĩ lập tức nói.
"Cô dựa vào cái này để chữa bệnh à? Làm vậy thì qua loa quá!"
Kiều Nhĩ cướp lấy quyển sách, mặt mày dữ tợn, nói với tên đầu trọc.
"Ông nhìn xem, cô ta dám dùng một quyển sách chép tay để chữa bệnh cho chị Lôi Hồng, như thế này đúng là xem mạng người như cỏ rác!"
"Quyển sách này, ngay cả tác giả, xuất xứ, dấu chứng nhận, đều không có, vậy mà cô dám dựa theo phương thuốc trên đây để chữa cho người bệnh?"
"Thưa ông, chuyện này, tất cả đều do cô ta phụ trách!"
Tên đầu trọc cầm lấy quyển sách, nhìn thấy bên trên đúng là chữ chép tay, trước sau đều không có dấu chứng nhận, sắc mặt lập tức trầm xuống.
"Cô coi chị Hồng là ai hả? Lập tức đổi bác sĩ cho tôi!"
Tên đầu trọc nói xong, Tần Lâm đứng ở cửa đột nhiên bước vào.
"Để tôi xem xem".
Nhìn thấy Tần Lâm mặc quần áo bình thường, tên đầu trọc nhíu mày.
"Cậu là ai?"
Tần Lâm không quan tâm đến ông ta, đi thẳng đến chỗ người bệnh, nhìn thấy Lôi Hồng nhắm chặt hai mắt, nghiến chặt răng, sắc mặt tái nhợt, lập tức nhíu mày, bắt đầu bắt mạch.
Nhìn thấy Tần Lâm đến, Lâm Nguyệt Dao cũng thở phào nhẹ nhõm, mặc dù trong mắt cô Tần Lâm cũng không lợi hại mấy, có điều anh dù sao cũng là bác sĩ Đông y, trên lĩnh vực Đông y nhất định giỏi hơn cô ấy, hơn nữa quyển sách này là do Tần Lâm chép lại, biết đầu có cách giải quyết.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647205/chuong-463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.