Năm đó suốt ngày đi nịnh bợ Tần Lâm, kết quả không thành công, sau này nhà họ Tần sa sút, anh ta vô cùng vui mừng, may mà năm đó không làm thân với Tần Lâm, nếu không cả nhà anh ta cũng bị liên lụy.
Hôm nay gặp lại Tần Lâm, đúng là thế sự xoay vần mà.
"Tần Lâm, lâu rồi không gặp, cậu có con rồi à?"
Nhìn thấy Tần Lâm dẫn theo một cô bé lớn như vậy, bọn họ cũng hơi kinh ngạc.
Tần Lâm nói: "Không phải, đây là em gái của tôi".
"Ồ, làm tôi sợ hết hồn, còn tưởng rằng cậu bỏ học xong liền kết hôn sinh con luôn".
"He he, rất nhiều người không học đại học hay kết hôn sớm lắm, có lẽ ở vùng nông thôn hay làm như thế, có điều đàn ông có chí hướng bây giờ vẫn để sự nghiệp lên đầu, hai mươi bảy hai mươi tám tuổi kết hôn vẫn còn hơi sớm".
Vu Cường nói rất khách khí, nhưng trên thực tế, trong lời nói đầy sự châm biếm, như muốn dát vàng lên mặt mình.
Gần đây, sự nghiệp của anh ta không tồi, vậy nên mới có tự tin nói như vậy.
"Đúng rồi, Tần Lâm, hôm nay chúng ta có buổi họp lớp đấy, không có ai liên lạc được với cậu, hôm nay lại gặp nhau, cậu cũng đi cùng đi, thấy thế nào?"
Tần Lâm nhíu mày: "Nhiều năm không liên lạc như vậy, tôi cũng chẳng quen ai, mấy người cứ đi đi".
Tần Lâm khéo léo từ chối, đều là bạn học cấp hai, không có nhiều ấn tượng, khi gặp lại sẽ cảm thấy ngại ngùng lắm, thế nên không gặp thì hơn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647188/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.