Sắc mặt Chúc Linh Linh sa sầm xuống: “Ông nói láo! Có ông mới chết, ông gọi bà nội tôi đến đây, tôi có lời muốn nói với bà!”
Ông Trương lắc đầu, những vẫn vào phòng gọi bà cụ ra.
Bà cụ chống cây quải trượng đứng ở cửa thở dài.
“Linh Linh”.
Chúc Linh Linh vội vàng kêu lên: “Bà nội, bà mau thả cháu ra đi, cháu là cháu gái ruột của bà mà!”
Bà cụ bất lực nói: “Linh Linh, bà không phải không muốn thả cháu ra, cháu cũng nên bình tĩnh lại, đừng trách bà độc ác. Mặc dù cháu họ Chúc nhưng sớm muộn gì cũng phải gả vào nhà người ta, bác cả cháu khỏe mạnh lại có con trai, nó mới là người kế thừa hương hỏa nhà họ Chúc”.
Chúc Linh Linh không biết nói gì, lòng cô đã nguội lạnh.
Cô thật sự không ngờ bà nội ruột thịt của cô lại nói ra những lời này.
Mặc dù Chúc Linh Linh là con gái, nhưng cô luôn hết lòng phục vụ cho nhà họ Chúc.
Ban đầu Chúc Minh bắt nạt cô như vậy, nhưng sau khi bà nội trở về, cô vẫn bỏ qua những hiềm khích trước kia và sáp nhập ba công ty lại.
Thậm chí còn vô tư giao Đường Thần số 2 cho gia tộc.
Thế nhưng đổi lại được gì, được làm tham!
Chúc Minh muốn chiếm toàn bộ cổ phần của cô, muốn kiểm soát cả công ty, còn bà nội cũng ngầm ủng hộ hành vi này của ông ta.
Thậm chí bà cũng không quan tâm việc ông ta nhốt Chúc Linh Linh lại.
Chúc Linh Linh đã hoàn toàn thất vọng với cái nhà này.
“Bà nội, mong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647159/chuong-405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.