Kiểu cạnh tranh ác liệt như này chẳng khác nào hi sinh tám trăm binh lính của mình để tiêu diệt một nghìn quân địch, Hà Niệm Anh thật sự cạn lời, đập bàn đứng dậy.
“Ông Meyer, mong ông đừng ép người quá đáng!”
Meyer cười khinh bỉ: “Chủ tịch Hà, hãy xem xét tình hình hiện tại cho rõ ràng. Tôi không phải đang bàn bạc với bà mà là đang thông báo cho bà biết, nếu bà vẫn nghi ngờ không hợp tác với chúng tôi, bà có tin tôi sẽ khiến bất động sản Hà Thị hoàn toàn tê liệt không!”
Ngay khi ông Meyer vừa dứt lời, giọng nói của Tần Lâm đột nhiên vang lên từ phía sau ông ta.
“Không tin”.
Sau đó, Tần Lâm đẩy cửa bước vào, ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn sang đó.
Hà Niệm Anh vui mừng khôn xiết: “Tiểu sư huynh!”
Nghe tin Tần Lâm bị giết, Hà Niệm Anh luôn điều tra kết quả, nhưng công ty lại quá bận rộn không sao thoát ra được, không ngờ tiểu sư huynh lại không sao cả!
Đi cùng tiểu sư huynh còn có một bé gái và một người đàn ông ngoại quốc.
Lão Bố Phùng vừa bước vào, khuôn mặt liền tối sầm lại, lạnh lùng nói với Meyer.
“Meyer! Ai cho ông tự ý dùng tiền vốn gia tộc để chèn ép người khác?”
Mẹ thấy Lão Bố Phùng thì sợ vãi linh hồn, vội vàng đứng dậy, mồ hôi chảy nhễ nhại.
“Ông Bố Phùng, công chúa Sasha? Sao các ngài lại đến đây!”
Meyer không thể ngờ rằng, một chuyện cỏn con thế này lại kinh động đến cả công chúa và thủ tướng nước Y, chuyện bé xé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647158/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.