Nói xong, Tần Lâm chỉ vào máy cắt kim loại nhỏ trong tiệm của ông chủ lúc nãy.
"Cho tôi mượn chút nhé".
"Được", ông chủ cũng vô cùng hứng thú, món đồ chỉ giá có mấy tệ mà lại có thể được giao dịch với giá năm trăm nghìn, ông ta muốn xem xem tên nhóc này ngu thật hay giỏi thật.
Dưới con mắt của mọi người, Tần Lâm đi đến chỗ máy cắt kim loại, đặt ly rượu nhỏ vào trong, bắt đầu cẩn thận cắt.
Ly rượu bị Tần Lâm cắt làm đôi, mọi người đều trố mắt nhìn nhau, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Tốn năm trăm nghìn để mua về ly rượu xong lại cắt ra?
Còn tưởng rằng anh có thể cắt mấy cục sắt thừa ra, kết quả, chiếc ly lại bị cắt hỏng.
"Haha, người anh em, cậu đang làm trò đấy à?"
"Đúng vậy, cậu đang chơi trò gì vậy, mua đồ về rồi cắt ra, cậu khiến tôi buồn cười quá".
"Lát cắt này trị giá tận năm trăm nghìn, giỏi thật, ha ha ha!"
Vương Vân tức đến mức hận không thể tiến lên tát cho Tần Lâm một phát, thằng nhãi này điên rồi à?
Tuy nhiên, ông cụ Cao lại nhíu mày, cúi lưng tập trung nhìn.
Chẳng mấy chốc, sắc mặt ông cụ thay đổi.
"Đây là..."
Tần Lâm mở ra, bên trong lộ ra màu vàng, mặc dù rất bé thôi nhưng có thể thấy được bên trong cục sắt này không phải là sắt gỉ!
Tần Lâm cắt rất cẩn thận, dù sao cũng không chuyên nên chỉ có thể cắt một cách đại khái.
Chẳng mấy chốc, một chiếc nhẫn ngón cái bằng vàng xuất hiện trước mắt mọi người.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647091/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.