Sau khi rời khỏi nhà họ Đường, Tần Lâm gọi điện thoại cho Tôn Kiến Dân.
"Tiểu sư huynh, tôi là Tôn Kiến Dân đây, sư huynh có gì cần phân phó?"
"Thông báo cho tất cả đại gia tộc, hai ngày sau đến sườn núi phía Bắc của núi Đông Sơn để cúng bái".
"Vâng, tiểu sư huynh".
Sau khi cúp máy, chưa đến một giờ sau, tất cả các đại gia tộc đều nhận được thông báo của Tôn Kiến Dân.
Lãnh đạo Tôn đích thân ra lệnh, đây là chuyện vô cùng hiếm thấy.
Nội dung mệnh lệnh vô cùng đơn giản, chín giờ sáng ngày kia, đại diện mỗi gia tộc đến sườn núi phía Bắc của núi Đông Sơn, yêu cầu phải mặc đồ tang.
Mệnh lệnh này vừa được truyền ra, tất cả các đại gia tộc lập tức cảm thấy khó hiểu.
Chín giờ sáng ngày kia? Đến sườn núi phía Bắc của núi Đông Sơn làm gì?
Chỗ đó không phải là bãi tha ma sao?
"Nhà lãnh đạo Tôn có ai vừa qua đời sao?"
"Đùa gì vậy, nếu người nhà lãnh đạo Tôn qua đời thì đương nhiên phải được mai táng ở nghĩa trang công cộng, sao có thể chôn ở trên đỉnh núi được?"
"Nói như vậy chưa chắc đúng, lãnh đạo Tôn làm việc gì đều rất khiêm tốn, cũng có khả năng ông ấy sẽ chôn cất người nhà ở núi Đông Sơn mà".
"Nếu như như vậy, chúng ta cũng không nên thờ ơ, buổi sáng ngày kia, mặc trang phục đen, không ai được phép đến muộn!"
"Ừm, được tham gia lễ tang của người nhà lãnh đạo Tôn là niềm vinh hạnh lớn, điều này thể hiện lãnh đạo Tôn không coi chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1646935/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.