Trần Trí Hiên mới ba tuổi, giọng nói ấp úng giống như gió xuân dịu dàng lướt nhẹ qua gò má, thế nhưng lại làm Duẫn Vị đứng trên bậc thang rét run, càng cảm thấy món quà trong tay thật nặng, tại sao toàn thân lại có cảm giác không động đậy được?
Thật ra thì không phải cô không nghĩ đến việc người nhà họ Lâm sẽ cảm thấy bất mãn với cô, đối với việc bọn họ có thể sẽ kiên trì phản đối hôn nhân của hai người, cô đã âm thầm tự mình chuẩn bị tâm lý thật lâu, mặc kệ như thế nào, nhất định phải kiên trì, không thể cái gì cũng không nếm thử đã lùi bước theo thói quen.
Cô vẫn luôn tự nói với mình, yêu Lâm An Bắc và kết hôn với anh, là chuyện dũng cảm nhất và đúng đắn nhất trong đời mà cô đã làm.
Nhưng nói thì nói như thế, có mấy người có thể thực hiện được như những điều mình đã dự tính. Những tình tiết như thế này, trong chính tác phẩm của mình Duẫn Vị đã viết muốn nát cả rồi, nhưng khi chuyện thật sự xả ra với bản thân cô, những biểu hiện thông minh cơ trí kia đã sớm bị cảm giác túng quẫn thay thế, nói cho cùng, cô cũng chỉ là một người phụ nữ hết sức bình thường mà thôi.
Lâm An Bắc cũng phát hiện Duẫn Vị khác thường, gương mặt tái nhợt trong nháy mắt kia của Duẫn Vị chính là cái mà anh mong muốn khi vừa mới kết hôn, nhưng điều này không hề do một người đàn bà khác đem đến, mặc kệ kết cục cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-tuong-ham-muon/2067964/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.