Từ quán rượu nhỏ bước ra, Tô Mạt tự nhiên đưa chiếc túi trong tay cho Tần Sâm. Tần Sâm dập tắt điếu thuốc đang cầm ở đầu ngón tay, nhận lấy túi rồi cúi đầu nhìn cô một cái.
Giọng nói lạnh lùng hỏi: “Em đã uống bao nhiêu rượu rồi?”
Tô Mạt vuốt lọn tóc bên tai: “Anh quản được tôi sao.”
Nói xong, Tô Mạt đưa tay khoác lấy cánh tay anh, trông có vẻ thân mật cười cười, nhưng lời nói ra lại lạnh như băng mùa đông.
“Tần Sâm, anh là gì của tôi? Có tư cách gì mà quản tôi?”
Đối mặt với câu chất vấn của cô, Tần Sâm nói: “Là không có tư cách gì cả.”
Tô Mạt cười nhạt: “Anh biết là tốt rồi.”
Tần Sâm vẫn lái chiếc Volkswagen đời cũ, tuổi thọ của nó nhìn qua còn nhiều hơn cả tuổi của Tô Mạt. Nhìn kỹ một chút thì so với lúc nhìn thoáng qua nó còn tệ hơn.
Tô Mạt ngồi lên ghế phụ, người mềm mại tựa vào ghế. Có vẻ không thoải mái, cô điều chỉnh tư thế nhiều lần, cuối cùng đột ngột quay đầu nhìn về phía Tần Sâm.
Phát hiện ánh mắt của cô, Tần Sâm đang thắt dây an toàn nghiêng đầu nhìn cô. Vài giây sau, anh với tay ra đằng sau lấy từ hàng ghế sau ra một chiếc áo khoác ném cho cô.
“Lót đi.”
Tô Mạt lúc này hơi say, hiểu ý của anh nhưng lại không chắc chắn: “Hử?”
Tần Sâm khuôn mặt không biểu cảm: “Không phải em nói ghế không thoải mái sao? Lót áo của anh ngồi đi.”
Tô Mạt: “Ừm.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-trung-nhan/3596562/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.