- Vậy cũng được, dù sao cậu sinh ra đã có đôi mắt gian tà rồi.
Lam Lan nói, đột nhiên nhận ra cái gì:
- Ồ, không đúng, đi lâu như vậy, tại sao chúng ta còn chưa tới đường lớn?
- Đi sai đường rồi.
Tùy Qua nói, sau đó lại bổ sung một câu rất vô sỉ...:
- Tôi cố ý .
Cho nên, tiếp theo Tùy Qua liền lãnh giáo công phu "nhéo người" của hiệp nữ, mặc dù đối với Tùy Qua quả thực không có cảm giác gì, nhưng hắn vẫn phối hợp kêu đau mấy tiếng.
Hậu quả "lạc đường" là Tùy Qua cõng Lam Lan đi trong đêm mưa ít nhất hơn một canh giờ.
Vốn cảm giác này rất thoải mái, lãng mạn .
Nhưng Tùy Qua lại quên mất một điểm, dù sao Lam Lan cũng là con gái, hơn nữa còn là một cô gái yếu ớt, không có công phu.
Cho nên, khi Tùy Qua đưa Lam Lan về đến nội thành, nàng đã bị cảm.
Dĩ nhiên, Lam Lan bị cảm, Tùy Qua ngược lại lại chiếm được chỗ tốt, thuận lý chạy vào khu dân cư của Lam Lan.
- Tôi đưa cô lên nhà.
Tùy Qua tự nhận rất lịch sự nói:
- Sau đó tôi sẽ mua thuốc cảm mạo cho cô.
Tùy Qua chỉ hận không thể dùng chân khí chữa bệnh cho Lam Lan, nhưng nói như vậy, chỉ sợ lộ ra vẻ hắn quá háo sắc. Huống chi, có kinh nghiệm "vượt qua khoái cảm" với Dương Lỵ Lỵ lần trước, Tùy Qua cũng không muốn xuất hiện tình cảnh xấu hổ trước mặt Lam Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-tien-thieu/3150118/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.