- Thượng Đại Học, tại sao ngươi lại ở chỗ này? Người đón đâu?
Tùy Qua hỏi.
- Kháo! Ta là tới đón ngươi!
Thượng Đại Học cười nói, không nói lời gì tiếp lấy ba lô của Tùy Qua.
Tùy Qua cùng Thượng Đại Học sóng vai đi ra ngoài, nói rằng:
- Ngươi tiểu tử này, sắp sửa đến nghỉ lễ rồi, chút thổ sản vùng núi này của ngươi cũng trông cậy vào khoảng thời gian này hung hăng kiếm lấy một khoản tiền. ngươi còn lãng phí thời gian quý giá như thế tới đón ta?
- Thổ sản vùng núi của ta sớm đã bán hết sạch rồi.
Thượng Đại Học cao hứng nói rằng:
- Lại nói tới, đây là chuyện tốt do ngươi làm đấy.
- Ta?
Tùy Qua không hiểu ra sao hỏi:
- Việc này có quan hệ gì với ta?
- Xem ra tiểu tử ngươi bây giờ là quý nhân hay quên chuyện.
Thượng Đại Học nói:
- Nói vậy ngươi cũng biết, sự tình nhức đầu nhất của thôn Dũng Tuyền chúng ta là cái gì, đó là không có nổi một con đường cái. Do đó, mặc dù coi chừng bảo sơn, thế nhưng rất nhiều thứ căn bản không có biện pháp chuyên chở ra ngoài bán. Nhất là gặp phải thời tiết mưa dầm, đường lầy lội, rất nhiều các loại nấm hoang dại, thổ sản vùng núi giá cao, chỉ có thể trợn mắt trừng trừng nhìn chúng thối rữa, rơi rụng... Nhờ có ngươi dùng tiền tìm người sửa một con đường cái bằng bê tông cho chúng ta a, hiện tại thổ sản vùng núi của chỗ chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-tien-thieu/3149590/chuong-511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.