Chương trước
Chương sau
- Chữa khỏi cho một người bệnh mà thôi, dường như cũng không thể hoàn toàn nói rõ vấn đề.

Thiết Văn Thư thấy Chu Thiên Hải không thể hạ đài, nói sang chuyện khác.

- Còn có vài người bệnh chờ khám và chữa bệnh đấy.

- Nói đúng.

Tùy Qua nói:

- Chúng ta nên dùng bản lĩnh bản thân quyết thắng thua đi. Lam dẫn chương trình, tiếp tục rút thăm đi.

Rất nhanh Tùy Qua cùng Thiết Văn Thư lại khám và chữa bệnh cho hai người.

Trong quá trình khám và chữa bệnh, Tùy Qua vẫn dùng dược thảo tươi.

Hai người này sau khi được khám và chữa bệnh xong, tiểu nữ hài tên là Hoàng Cầm Đan lại đi lên đài lần nữa.

Bởi vì Tùy Qua bôi thuốc lên đùi của nàng đã thấy hiệu quả.

Bệnh vảy nến xấu xí lúc trước đã biến mất không ít, chỉ còn ấn ký màu đỏ loan lổ, nhưng mà ai cũng thấy rõ ràng, chứng bệnh của tiểu nữ hài này đã giảm bớt.

- Ân, khoảng cách bôi thuốc chỉ mới hai mươi phút mà thôi.

Lam Lan nhìn qua đồng hồ, mang theo kích động từ trong nội tâm nói:

- Sự thật đã chứng minh lời của Tùy tiên sinh nói qua, xác thực không đến ba mươi phút, anh ta phối chế nước thuốc đã có hiệu quả. Tuy tôi không phải bác sĩ, nhưng mà cũng nhìn ra được chứng bệnh của cô bé thuyên giảm thật nhiều. Đúng không, Hoàng mẫu?

- Vâng.

Mẹ của cô bé liên tục gật đầu, nói:

- Tùy tiên sinh thật sự là thần y! Tôi lúc trước mang con gái đi tìm nhiều bác sĩ như vậy, dùng rất nhiều thuốc, Tùy tiên sinh phối chế nước thuốc có hiệu quả nhanh nhất! Đan Đan, chân của con còn ngứa không?

- Chỗ được đại ca ca bôi thuốc không ngứa, một bên khác còn ngứa.

Tiểu nữ hài nói ra:

- Đại ca ca thật lợi hại, còn trẻ tuổi đã có y thuật rất tốt. Về sau con sẽ học anh ta.

- Đại ca ca đã từng nói qua sẽ chữa tốt cho em mà, sau này em có thể mặc váy, không có lừa em chứ?

Tùy Qua cười nói.

- Ân, đại ca ca nói lời giữ lời.

Cô bé nói ra.

- Như vậy sau này em nhớ kỹ, trong sinh hoạt sẽ gặp một ít khó khăn và trở ngại, nhưng mà cho dù lúc nào cũng không nên buông bỏ hy vọng, lúc sóng cùng cha mẹ phải cười nhiều hơn.

Tùy Qua nói ra.

- Đại ca ca, giúp em chữa tốt một bên chân khác đi.

Tiểu nữ hài nói ra:

- Nếu như hai bên chân đều tốt, buổi tối hôm nay em sẽ được mặc váy rồi.

Nghe lời này, sắc mặt Thiết Văn Thư lúng túng.

Ý của cô bé rất rõ ràng, muốn lấy dược vật Thiết Văn Thư dán lên xuống, sau đó xoa thuốc của Tùy Qua vào.

Mà Tùy Qua hiển nhiên cũng làm như vậy.

Nhưng mà Tùy Qua nhìn qua thuốc dán lên chân của cô bé, nói:

- Kỳ thật thuốc của Thiết lão tiên sinh này cho không tệ, có hiệu quả không khác gì của anh, nhưng mà ông ta bảo thủ không chịu thay đổi, không thiện biến báo mà thôi.

Lời này nhìn thì như nói cho cô bé nghe, trên thực tế lại nói cho những người khác nghe.

Quả nhiên phía dưới có người xem xì xào bàn tán.

Lam Lan cũng có chút tò mò, hỏi:

- Người xem đều đang phản ánh, phương thuốc của hai vị cơ bản là giống nhau, nhưng mà vì sao hiệu quả lại khác nhau rõ ràng như thế?

- Lam dẫn chương trình hỏi vấn đề này rất khá, đã vào yếu điểm.

Đối với vấn đề này Tùy Qua đồng học đã chuẩn ứng phó rất đầy đủ, bởi vì cũng là vấn đề hắn cần biểu đạt hôm nay.

- Mọi người đều biết, bác sĩ chỉ có thể xem bệnh cho người bệnh, nhưng trị hết loại bệnh này còn phải xem thuốc có hiệu quả hay không. Trong tiếng Trung, chữ ‘ dược ’ này có thảo đầu, nói rõ Đông y chính là cần dược thảo. Dược thảo tốt xấu cũng có tác động trực tiếp quyết định hiệu quả dược hiệu tốt xấu. Mà trước mắt nhiều phương thuốc Trung y chú ý nghiên cứu phương thuốc cổ đại, sống bằng tiền dành dụm, bảo thủ lề thói cũ, chuyện này cũng có chút lẫn lộn đầu đuôi. Phải biết rằng phương thuốc là chết, dược liệu lại có dược tính biến hóa. Thuốc Đông y khác với thuốc tây, thuốc tây thành phần và tỷ lệ một khi hình thành là không thay đổi, mà thuốc Đông y có thành phần dược liệu lại thay đổi. Ví dụ như trong một phương thuốc có ghi nhân sâm ba tiền, nhưng mà cực phẩm dã sơn sâm và nhân sâm gieo trồng bình hường, hiệu quả tự nhiên hoàn toàn khác nhau.

- Tôi nghĩ tôi đã hiểu, người xem cũng hiểu lời của anh.

Lam Lan nói:

- Ý của anh nói, dược liệu sẽ quyết định tác dụng của thuốc, mà các chuyên gia Trung y chúng ta hiện tại chỉ biết vùi đầu vào nghiên cứu phương thuốc cổ xưa, đi nhầm phương hướng?

- Đúng!

Tùy Qua nói:

- Tôi biết nói rõ như vậy rất nhiều người làm Trung y không thích, nhưng mà tình hình thực tế chính là như thế. Trước kia y tài của thuốc Đông đại bộ phận là lên núi ngắt lấy, hấp thu mưa móc nhật nguyệt tinh hoa nên không có bị ô nhiễm, cho nên dược tính của dược tài không tệ; trái lại hiện tại bởi vì hoàn cảnh phá hư lợi hại, dược thảo hoang dại cơ bản đã tuyệt tích. Đại bộ phận dược thảo, hôm nay được gieo trồng nhân công. Nhưng mà nhân công gieo trồng tuy có thể đề cao sản lượng, gia tốc chu kỳ sinh trưởng, nhưng mà có thể tăng dược tính lên sao? Chu giáo sư, ông không phải chuyên gia sao, vấn đề này ông thấy thế nào?

Chu Thiên Hải hừ lạnh một tiếng, dường như khinh thường trả lời vấn đề này.

- Chu giáo sư không muốn bình luận. Xem ra ông ta không có nghiên cứu qua vấn đề này.

Tùy Qua tiếp tục nói:

- Nhưng mà chuyện này chứng minh cái nhìn của tôi là chính xác. Hơn nữa vừa rồi sự thật cũng chứng minh điểm này, tôi dùng dược thảo chỉ lấy chất lỏng, hiệu quả càng tốt hơn.

- Tùy tiên sinh, anh quá khiêm tốn, thuốc của anh hiệu quả không chỉ tốt hơn, quả thực là quá thần kỳ, còn có hiệu quả nhanh hơn cả thuốc tây!

Mẹ của tiểu nữ hài không kiềm được nói một câu.

- Kỳ thật cũng không phải chúng tôi không tin Trung y cùng thuốc Đông y, nhưng mà so với thuốc tây, thuốc Đông y hiệu quả chậm hơn nhiều, phục dụng bất tiện, cho nên rất nhiều người mới lựa chọn thuốc tây. Nếu như thuốc Đông y có hiệu quả tốt hơn thuốc tây, còn nhanh nữa, ai lại đi dùng thuốc tây chứ?

- Nhìn đi, đây là vấn đề mấu chốt.

Tùy Qua nói:

- Cho nên nhiều khi kỳ thật dân chúng bình thường của chúng ta hiểu rõ vấn đề mấu chốt còn hơn cả những kẻ gọi là chuyên gia. Thuốc Đông y trước mắt mấu chốt không phải đào móc các phần mộ tổ tiên, đào mấy phương thuốc cổ truyền, mà là phẩm chất dược thảo và tăng dược tính lên.

- Không phải có hiệu quả nhanh hay sao? Tôi cũng có thể phối chế ‘ thuốc đặc hiệu’ hiệu quả nhanh, mời bệnh nhân tiếp theo lên đài.

Bỗng nhiên Thiết Văn Thư trầm giọng nói ra, sắc mặt có chút ngưng trọng, có lẽ hắn khó chịu nổi biện pháp mà Tùy Qua làm ra.

Với tư cách tu hành thế gia, với tư cách thành viên của "Hành Hội", Thiết Văn Thư tự nhiên vẫn có bản lãnh, nếu như nói trong tay hắn không có mấy phương thuốc độc môn, nói ra chỉ sợ không có người tin tưởng.

Nhưng mà những dược vật phối chế phương thuốc độc môn này tự nhiên không có khả năng dễ dàng biểu hiện ra trước mặt người ngoài.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.