Chương trước
Chương sau
Tùy Qua đột nhiên hừ lạnh nói:

- Đừng nói với tôi cái gì huyết thống Vu tộc cao quý gì đó, trong mắt tôi, những dị năng giả Vu tộc các ngươi không là cái gì cả. Trong mắt của tôi, huyết thống không phải cao quý, mà là lực lượng! Tu vị cảnh giới của tôi mạnh hơn các người, cho nên cao quý hơn cô nhiều! Huống chi, người tu hành Trúc Cơ Kỳ còn phải làm người hầu của tôi, cô tính toán là cái gì, chẳng lẽ cô muốn cho mặt mũi lại không biết xấu hổ?

Lý Nghệ Cơ triệt để ngây ngốc.

Đúng vậy a, người tu hành Trúc Cơ Kỳ cũng làm người hầu cho Tùy Qua, Lý Nghệ Cơ nàng có là cái gì?

Cho tới giờ khắc này, Lý Nghệ Cơ rốt cục ý thức được chính cô ta không hề "Cao quý" như vậy, có lẽ Tùy Qua nói không sai, cao quý không phải huyết thống, mà là lực lượng. Hậu duệ Vu tộc thì như thế nào, bị người ta bắt làm nữ bộc còn cao quý gì đáng nói? Huống chi những người tu hành Tiên Thiên kỳ thậm chí Trúc Cơ Kỳ đều nguyện ý làm người hầu cho Tùy Qua, nàng lại kiên trì cao quý, có đáng giá sao?

Chẳng lẽ thật vì cái gọi là huyết thống cao quý mà đi tìm chết sao?

- Chủ nhân!

Đột nhiên thân thể Lý Nghệ Cơ chấn động, quỳ rạp trên đất, lúc này nàng đã triệt để buông tha cái gì cao quý hay không cao quý.

Tinh thần lực của Tùy Qua hôm nay rất cường hoành, đơn giản liền phát giác được khí thế của Lý Nghệ Cơ biến hóa, thầm nghĩ:

- Lý Nghệ Cơ đã quỳ xuống, xem ra triệt để địa quy thuận. Hẳn là, vừa rồi không cẩn thận khí phách lộ ra ngoài đã chấn nhiếp nàng rồi sao?

- Lý Nghệ Cơ, cô suy nghĩ cẩn thận là tốt rồi.

Tùy Qua nghiêm nghị nói:

- Tôi hy vọng thủ hạ bên người đều có thể ôm trung thành tuyệt đối với tôi, cho nên rất chán ghét tiểu tâm tư tự cho là đúng. đám người Tống Văn Hiên toàn tâm làm việc cho tôi, cho nên bọn họ có thể có được chỗ tốt. Về sau cô cũng như vậy, chỉ cần làm tốt chuyện tôi giao, chỗ tốt sẽ không thiếu cho cô đâu.

- Vâng.

Lý Nghệ Cơ vội vàng đáp.

- Đứng lên đi.

Tùy Qua cười cười, nói:

- Động một chút lại quỳ xuống, nếu như có người nhìn thấy còn cho rằng tôi là bạo quân đấy.

Lý Nghệ Cơ thầm nghĩ, ngươi không phải bạo quân, ngươi là vô sỉ khẩu phật tâm xà, trở mặt không nhận người.

Mà Lý Nghệ Cơ vừa rồi đúng là bị lời của Tùy Qua chấn nhiếp.

- Hậu duệ Vu tộc các người có lực lượng và thiên phú chủ yếu dựa vào huyết thống. Phương diện thiên phú là tinh thần lực, thân thể thì quá kém, đây là một bình Cố Nguyên Hoàn, mỗi ngày một hạt, có thể rèn luyện thân thể của cô.

Nói xong, Tùy Qua ném một bình đan dược cho Lý Nghệ Cơ.

Lý Nghệ Cơ không nghĩ tới vừa quỳ xuống đã có chỗ tốt, thu hoạch ngoài ý muốn như vậy làm cho nàng kinh hỉ. Tuy Lý Nghệ Cơ không biết Cố Nguyên Hoàn là có ý gì, nhưng mà nàng có thể liên hệ với người trong tộc, sau đó tự nhiên sẽ biết rõ giá trị của nó. Cho dù nàng không dùng được, cũng có thể bán ra ngoài kiếm một số lớn.

Lường trước thứ này có lẽ có giá trị, trong lòng Lý Nghệ Cơ có một vui vẻ rạo rực, nhưng mà rất nhanh nàng mắng mình.

- Lý Nghệ Cơ ah Lý Nghệ Cơ, ngươi thật sự là bị coi thường, đây chỉ là chút ân huệ của tên khẩu phật tâm xà này mà thôi, ngươi rõ ràng quên đi cừu hận với hắn.

- Nhớ kỹ chuyện tôi nói đấy.

Tùy Qua đứng dậy nói ra, sau đó đi ra ngoài.

Thời điểm rời đi, khóe miệng Tùy Qua tươi cười xâu xâ, đáng tiếc Lý Nghệ Cơ không có nhìn được.

Xác nhận Tùy Qua sau khi ơời đi, Lý Nghệ Cơ cầm lấy điện thoại, sau đó bấm mã số, nói:

- Tôi là Lý Nghệ Cơ, nhanh cho tôi gặp đại bá, tôi có nhiều thứ cho hắn xem xét! Là linh dược Hoa Hạ!

- Dùng đan thủy làm dẫn, trích dược tính, ngưng tụ thành đan...

Trong miệng Tùy Qua thấp giọng lẫm bẩm quá trình luyện Tinh Nguyên Đan, hai tay không ngừng bấm pháp quyết, dùng thủ pháp Thiên Biến Tróc Trùng Thủ, linh hoạt dùng mười ngón tay làm dẫn cho đan thủy trên cao, khiến cho đan thủy xoay tròn không ngừng ngưng tụ thành đan dược.

Khi cảnh giói Tùy Qua tăng lên, Thiên Biến Tróc Trùng Thủ càng trở nên tinh diệu, tốc độ thối luyện đan dược cũng càng lúc càng nhanh.

Dùng thủ pháp hiện tại của Tùy Qua, mười đầu ngón tay đồng thời thối luyện Tinh Nguyên Đan.

Quả nhiên sau một lát, bàn tay của Tùy Qua xuất hiện mười viên Tinh Nguyên Đan xanh biếc.

- Lão đại, ngươi thật sự là quá lợi hại, không ngờ luyện ra mười viên đan dược, xem ra thật sự là không ai bằng.

Tiểu Ngân Trùng nịnh nọt nói.

- Tiểu Ngân Trùng, ngươi chém gió quá đà rồi.

Tùy Qua nói:

- Tinh Nguyên Đan này trong giới đan dược chỉ là hạ phẩm mà thôi, tài liệu và quá trình luyện chế không phức tạp, một lần luyện chế mười viên cũng không tính là cái gì. Huống chi cho dù Luyện Đan Sư cũng có một ít cao thủ tinh thông luyện đan, chỉ cần có đầy đủ tài liệu, một lò có thể luyện ra mấy trăm viên đấy.

- Móa! Trâu bò như thế?

Tiểu Ngân Trùng cảm thán nói.

- Đương nhiên, đây cũng không phải nói ta không bằng những Luyện Đan Sư này.

Tùy Qua nói.

- Kỳ thật thứ ta kế thừa không phải là luyện đan, mà gọi là tôi đan, hoặc là kết đan. Ta rèn luyện đan dược ra, không dính một tính hỏa diễm, bởi vậy có thể mang toàn bộ đan thủy ngưng thành đan dược, có thể khiến tỷ lệ thành đan tăng lên. Điểm này cho dù là Luyện Đan Sư cao minh cũng chưa chắc có thể làm được. Một lò đan dược cao thấp không đều, thậm chí còn là đan dược bị hư toàn bộ, nhưng mà ta dùng đan dẫn ngưng tụ đan dược thì có nắm chắc, toàn bộ là đan tốt.

- Khó trách!

Tiểu Ngân Trùng sợ hãi than nói.

- Vẫn là lão đại trâu bò hơn.

- Kỳ thật đây cũng chưa tính là cái gì.

Trên mặt Tùy Qua mang theo thần sắc mơ ước.

- Ta chỗ kế thừa truyền thừa cao nhất không phải luyện đan không cần rèn luyện, cũng không phải dùng đan dẫn kết đan, mà là kết thảo thành đan. (Kết cỏ làm đan)

- Chủ nhân, cái gì gọi là kết thảo thành đan, ta lại chưa từng nghe nói qua?

Thời điểm này Ảnh Phong đột nhiên bay tới.

Nói như thế nào Ảnh Phong cũng ít khi vỗ mông ngựa Tùy Qua, thậm chí nó càng khinh thường cách vỗ mông ngựa của tiểu Ngân Trùng. Nhưng mà, Ảnh Phong tôn kính Tùy Qua không kém gì tiểu Ngân Trùng. Thời điểm này nghe thấy Tùy Qua nói ra "Kết thảo thành đan ", Ảnh Phong vẫn chưa từng nghe qua, cảm thấy rất ngạc nhiên, cho nên đình chỉ công tác, nghe Tùy Qua giảng thuật.

- Không nói trước kết thảo thành đan, các ngươi có từng nghe qua ‘ danh tiếng Thảo Hoàn Đan chưa?

Tùy Qua hỏi.

- Nghe qua.

Tiểu Ngân Trùng nói:

- Thảo Hoàn Đan còn gọi là Nhân Sâm Quả. Nhưng mà thứ này ở thời đại hồng hoan cũng đã biến mất, nghe nói là bị vị đại tiên nào đó chuyển đi. Thứ này chính là linh căn do thiên địa sơ khai sinh ra, nghe nói ăn một quả có thể thành tiên đấy.

- Đúng, ta cũng nghe qua, nhưng chỉ là truyền thuyết mà thôi.

Ảnh Phong nói ra.

- Mặc dù chỉ là truyền thuyết, nhưng mà Thảo Hoàn Đan có tồn tại.

Tùy Qua nói:

- Hơn nữa các ngươi cũng nghe qua lai lịch Thảo Hoàn Đan chưa?

- Thảo Hoàn Đan, cái tên này mấu chốt là chữ ‘ đan ’.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.