Chương trước
Chương sau
Tùy Qua nói:

- Trong hồng hoang, người tu hành nói ‘ đan ’ cũng không phải là đan bình thường, mà là đan dược cấp tiên đan mới có thể được xưng là ‘ đan ’. Ví dụ như Tinh Nguyên Đan, khi đó trong mắt đại năng tu hành nhiều lắm chỉ xem như ‘ dược ’ . Tóm lại có thể được xưng là ‘ đan ’ đều có công hiệu đoạt thiên địa tạo hóa. Mà công hiệu của Thảo Hoàn Đan không nghi ngờ là có công hiệu này. Mặt khác, Thảo Hoàn Đan sở dĩ gọi là ‘ đan ’, là vì nó kết xuất trái cây không phải là trái cây, mà là ‘ đan dược ’!

- Cái gì!

Tiểu Ngân Trùng cùng Ảnh Phong trăm miệng một lời kinh hô một tiếng, hiển nhiên Tùy Qua nói câu này đã phá vỡ nhận thức của chúng.

- Đúng vậy.

Tùy Qua tiếp tục nói:

- Đây mới là lai lịch chân chính của Thảo Hoàn Đan. Thảo hoàn đan là cây cỏ cấp bậc thiên thảo, bản thân có pháp lực và trí tuệ cường đại, cho nên nó có thể luyện chế đan dược cũng không có gì quá kỳ quái. Các ngươi luôn cho rằng, ‘ trái cây ’ trên Thảo Hoàn Đan, là nó ‘ trái cây ’, nhưng trên thực tế sai mười phần. Nhưng phàm là linh thảo cũng biết tu hành, cũng có trí khôn nhất định, cho nên chúng không dễ dàng kết thành trái cây, bởi vì trái cây đại biểu cho tính mạng tinh hoa tu hành của chúng, một khi kết xuất trái cây sẽ hao tổn tu vị và nguyên khí của chúng. Cho nên trừ phi tại vạn bất đắc dĩ, linh thảo sẽ không kết quả. Với tư cách cấp bậc thiên thảo, Thảo Hoàn Đan cũng biết rõ đạo lý đó, cho nên nó sẽ không kết quả cho người ta hưởng dụng. Hơn nữa nếu thật là trái cây thì có hạt giống, nhưng mà vì cái gì không có biện pháp nhân chủng chúng ra vậy?

- Cái này... Hình như có đạo lý.

Tiểu Ngân Trùng nói ra.

Ảnh Phong cũng hứng thú đậm đặc.

Vì vậy Tùy Qua lại nói tiếp:

- Trước kia rất nhiều người tu hành trắng trợn thu hoạch thiên tài địa bảo, thảo mộc, linh mộc, mục đích chính là luyện đan. Hơn nữa từ khi có thuật luyện đan thì rất nhiều người điên cuồng luyện đan, nghiên cứu các loại đan phương, nhưng mà cũng không có ai đi luyện đan mà dùng tới ‘ hỏa ’, đó là phương pháp luyện đan sai lầm. Người tu hành luyện đan sẽ giống như nấu thuốc Đông y, rất nhiều người cũng chỉ có dược liệu, phương thuốc mà thôi, căn bản không muốn ‘ luyện ’, ‘ luộc ’ các phương pháp này. Mà theo ta được biết, đan thuật tốt nhất chính là ‘ kết thảo thành đan ’."

- Lão đại, ngươi nói nhiều như vậy, tuy rất có đạo lý, nhưng ta vẫn không hiểu cái gì là ‘ kết thảo thành đan ’.

Tiểu Ngân Trùng nói.

- Ảnh Phong hình như đã hiểu!

Tùy Qua nhìn Ảnh Phong cười nói.

- Đúng không?

- Vâng, chủ nhân.

Ảnh Phong nói:

- Chủ nhân nói kết thảo thành đan, kỳ thật chính là ‘ kết đan ’. Hắn là ý nói cỏ cây có thể ‘ kết quả ’, cũng có thể ‘ kết đan ’ . Chủ nhân, ngươi có ý này đúng không?

- Vâng.

Tùy Qua gật gật đầu, nói:

- Ngươi còn thông minh hơn tiểu Ngân Trùng ăn hàng.

- Kết quả? Kết đan?

Tiểu Ngân Trùng dường như hiểu ra, hoảng sợ nói:

- Lão đại, ý ngươi nói kết thảo thành đan chính là làm cho những linh thảo này kết thành đan dược? Cái này... Điều này sao có thể? Nhưng mà, nếu quả thật có thể thực hiện, nó quá thần kỳ.

- Thực có thể thực hiện!

Tùy Qua nói:

- Nếu không tại sao ta lại nói ‘ kết thảo thành đan ’.

- Lão đại, ngươi tranh thủ thời gian bộc lộ tài năng cho chúng ta xem đi!

Tiểu Ngân Trùng không thể chờ đợi được nói:

- Nếu như về sau trực tiếp có thể ‘ kết đan ’ , ngày ấy không biết thoải mái thế nào, đi theo ngươi lăn lộn cũng có nhiều mặt mũi a.

- Tuy có thể thực hiện, nhưng mà ta chưa có bổn sự này.

Tùy Qua nói:

- Kết thảo thành đan chi thuật chính là phương pháp thâm ảo nhất trong truyền thừa, yêu cầu tu vị cảnh giới rất cao, hơn nữa cũng không phải cơ hồ tất cả linh thảo đều có thể kết thảo thành đan, nói không xa, ta sẽ phổ cập tri thức cho ngươi biết, thứ hai cũng là tăng tiềm lực lên!

- Bổn sự lão đại không cần phải nói, ta rất ngưỡng mộ a.

Tiểu Ngân Trùng nói:

- Dù sao ta biết ngay, đi theo lão đại sẽ được ăn sung mặc sướng.

- Ăn ngon uống sướng là khẳng định, nhưng mà tiểu tử này không có nhàn rỗi, đi làm nhanh đi.

Tùy Qua nói.

- Qua ít ngày, ta sẽ có ý định khuếch trương diện tích linh điền đấy.

- Vậy thì tốt, linh điền càng nhiều, linh thảo, linh dược càng nhiều đấy.

Tiểu Ngân Trùng ước mơ nói.

- Đừng nói nhảm, tranh thủ thời gian đi làm việc đi.

Tùy Qua nhìn qua tiểu Ngân Trùng nói.

- Chủ nhân.

Ảnh Phong nhìn Tùy Qua nói:

- Ngươi ý định khuếch trương địa bàn? Chỉ cần địa bàn mấy căn nhà ấm này thật là quá nhỏ. Hơn nữa, ta nhìn ra nhu cầu nhân mộc phong mật của ngươi rất lớn, cho nên ta cần tiếp tục ‘ chiêu binh mãi mã ’?

- Được.

Tùy Qua nói:

- Dùng không bao lâu, ta sẽ tìm cho ngươi địa bàn lý tưởng, khi đó xác thực cần thêm tiểu ông mật lao công. Không chỉ là nhân mộc phong mật, dùng mật hoa của linh thảo, kỳ thật cũng có chỗ hữu dụng đấy, nhưng hiện tại ta không kịp nghiên cứu mà thôi. Nhưng mà Ảnh Phong, ta không có ý định xem ngươi như lao công, ta cần ngươi tăng tu vị, cảnh giới lên, có thành tựu lớn hơn, ngày sau sẽ trợ lực ta nhiều hơn. Ngươi cũng không thể giống như tiểu Ngân Trùng được, không muốn phát triển, cho nên nếu như ngươi có nhu cầu gì, cứ nói với ta đi.

- Đa tạ chủ nhân.

Ảnh Phong nói:

- Nhưng chủ nhân cung cấp nhiều thứ cho ta quá đầy đủ. Ta hiện tại thân hình dù sao vẫn là ông mật, tuy nhiên vẫn bị thân hình hạn chế, nhưng mà cũng có chỗ tốt nhất định, ví dụ như ta trực tiếp hút linh thảo phấn hoa, sương sớm, có thể từ đó thu hoạch, bổ sung nguyên khí, mà thời diểm nhân loại tu hành không thể làm được điểm này.

- Như thế, lợi và hại chỉ là tương đối mà thôi.

Tùy Qua nói một tiếng, nhớ tới Tây Môn Trung thằng này.

Tây Môn Trung tình huống kỳ thật cùng giống như Ảnh Phong, có được một thể xác tuy có thể đạt được nhiều chỗ tốt, nhưng mà cũng không thể bỏ qua hạn chế của thân thể.

- Chủ nhân, ta tiếp tục đi làm việc đây.

Ảnh Phong nói ra, hóa thành một đạo hào quang biến mất trong linh hoa.

Tùy Qua trầm tĩnh lại, hết sức chăm chú thối luyện đan dược, chỉ còn mấy ngày nữa đi tới Nhạn Thương Sơn, đi vào phường thị giao dịch. Nếu không chuẩn bị nhiều đan dược, đến lúc đó sao có thể mua sắm thỏa thích?

May mắn đan dược là tiền tệ mạnh, chỉ cần có đầy đủ đan dược, ngươi có thể mua bất cứ thứ nào ngươi nhìn trúng. Điểm này ngược lại còn tốt hơn tiền giấy của thế tục nhiều. Tiền giấy một khi lạm phát sẽ đẩy giá hàng lên nhanh, tiền không đáng tiền, thậm chí tiền không bằng giấy. Mà đan dược của giới tu hành không có chuyện này, cho dù quyền phát hành đan chỉ nằm trong tay của một số ít người mà thôi.

Bởi vì giá trị bản thân của đan dược, cho dù không thể dùng đan dược đi mua đồ, ăn những đan dược này có thể tăng tu vị, bổ sung nguyên khí. Trái lại, tiền mặt nếu không thể mua đồ, ngươi cũng không thể ăn nó nha?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.