Chương trước
Chương sau
Tùy Qua giải thích, nhìn thấy nàng không hiểu ra sao, đành thay đổi cách khác:

- Em xem qua Thiên Long Bát Bộ đi, Lục Mạch Thần Kiếm của Đoàn Dự có biết không? Cách không phát ra kiếm khí, tiên thiên kỳ là có thể cách không phát ra kiếm khí.

- A, lợi hại như vậy?

An Vũ Đồng kinh ngạc nói:

- Vậy hiện tại Đường tỷ cũng đã là võ lâm cao thủ?

- Nếu tính trong võ lâm đích xác xem như cao thủ tuyệt đỉnh.

Tùy Qua nói:

- Nhưng trong tu hành giới thì không phải.

- Vậy Hàng Long Thập Bát Chưởng, Sinh Tử Phù thì cảnh giới nào?

An Vũ Đồng lại hỏi.

Tùy Qua không biết nói gì, chỉ bảo:

- Đừng lạc đề, tóm lại hai dấu hiệu rõ rệt của tiên thiên kỳ chính là cách không phát ra tiên thiên kiếm khí, tiên thiên chân khí hộ thể ngay cả viên đạn cũng không bắn xuyên qua được.

- Mơ hồ như vậy, không phải khoa trương chứ?

- Có gì cần khoa trương.

Tùy Qua nói:

- Huống chi tới cảnh giới hiện tại của anh, còn có thể ngự kiếm phi hành, tiến triển cực nhanh đâu.

- A, đúng vậy, hình như anh thật sự có thể ngự không phi hành đâu.

An Vũ Đồng kêu lên.

Lúc này Tùy Qua mới nhớ tới chưa từng mang theo nàng ngự kiếm phi hành, liền kéo tay nàng đằng không bay lên.

Trong chốc lát tay áo phiêu phiêu, cảnh xuân dưới váy ngủ của An Vũ Đồng tiết ra ngoài…

- Hừ! Lại là bộ xiếc lừa nữ nhân này!

Cách đó không xa, Trầm Quân Lăng nhìn theo tử mang bay trên bầu trời đêm mắng nhỏ một câu.

Không thể không nói, ngự kiếm phi hành thật sự là kỹ năng tán gái tất sát, so với uy lực của siêu xe còn cường đại.

An Vũ Đồng đi theo Tùy Qua ngự kiếm phi hành một vòng, rất nhanh liền động tâm. Theo sau Tùy Qua còn tế ra “đòn sát thủ”, nói:

- Tiên thiên kỳ có thể trường thọ, có thể làm chậm già cả, làm cho làn da trắng mịn, non mềm sáng bóng…

Những lời này vừa ra, An Vũ Đồng nhất thời hứng trí ngẩng cao, đối với tu hành nảy sinh hứng thú thậm chí còn vượt qua cả niềm đam mê thể dục nhịp điệu mà nàng yêu tha thiết.

Vì thế sau khi về nhà, Tùy Qua lập tức tự tay dạy cho nàng tu hành nhập môn, dùng đan dược cùng tiên thiên chân khí giúp nàng tẩy tinh phạt tủy.

Mặc dù An Vũ Đồng chưa từng tu hành, nhưng bởi vì nhiều năm luyện tập thể thao, cho nên gân cốt mềm dẻo, sức bật vượt xa người thường, chủ yếu đã ở trình độ tôi thể kỳ. Cho nên khi nàng hấp thu đan dược, lại có tiên thiên chân khí của Tùy Qua trợ giúp, chỉ mấy giờ đã đem tạp chất tẩy sạch, đạt tới tôi thể đại thành.

Lúc này nàng vừa luyện công xong, mồ hôi đầm đìa, lại bốc mùi khó ngửi.

- Ai nha, sau luyện công xong còn có mùi mồ hôi thối như vậy!

An Vũ Đồng kinh ngạc nói:

- Không phải sau này cũng vậy đi, nếu là như vậy em kiên quyết không luyện nữa.

- Sau này sẽ không, càng luyện sẽ càng thơm.

Tùy Qua nói:

- Vậy em đi tắm rửa trước đi. Tắm xong anh tiếp tục chính thức truyền chiêu thức cùng pháp quyết luyện khí cho em. Không nghĩ tới tư chất tu hành của em không tệ lắm, xem ra sớm cho em tu hành mới tốt.

An Vũ Đồng không để ý tới hắn, vội vàng đi tắm rửa.

Nửa giờ sau nàng mới đi ra.

Mỹ nhân vừa tắm, loại hấp dẫn này làm Tùy Qua thiếu chút nữa cầm giữ không được, nhưng hắn rốt cục nhẫn nhịn xúc động trong cơ thể, đi ra ban công dạy Thiên Biến Tróc Trùng Thủ cho An Vũ Đồng, dặn nàng siêng năng luyện tập.

An Vũ Đồng lĩnh ngộ chiêu thức rất nhanh, đại khái có liên quan tới việc nàng thường xuyên luyện tập thể thao.

Nhưng dù là như thế đợi khi nàng học xong những chiêu thức tinh giản cùng pháp quyết luyện khí thì trời cũng đã sáng.

Mặc dù dục vọng dâng lên trong cơ thể Tùy Qua, nhưng hắn cũng biết đối với An Vũ Đồng trọng yếu nhất là tiêu hóa cùng cảm ngộ, cho nên không quấy nhiễu nàng, lẳng lặng rời khỏi nhà.

Oanh long!

Từ thang máy khu nhà đi ra, Tùy Qua nghe được trên đỉnh đầu truyền đến một tiếng sấm.

Tiếng sấm này làm Tùy Qua có chút giật mình.

Tùy Qua nhìn lên không trung, không khỏi bật cười.

Nguyên lai nghe tiếng sấm kia, hắn còn tưởng có người tu hành lợi hại nào xuất hiện, nhưng khi nhìn sắc trời, lại chỉ là một hồi thời tiết dông tố mà thôi.

Chợt mỉm cười, Tùy Qua cảm giác gần đây mình có chút thần hồn nát thần tính, trông gà hóa cuốc.

Nơi này dù sao cũng là thế tục giới, nào có nhiều người tu hành như vậy xuất hiện.

Nghĩ tới những điều này, Tùy Qua không khỏi có ý khâm phục Long Đằng. Tuy rằng hiện giờ tu hành giới đã xuống dốc, nhưng cao thủ che giấu không ít, Long Đằng có thể duy trì cân bằng tương đối giữa thế tục cùng tu hành giới xem như rất tốt. Nếu không có Long Đằng, có lẽ người phàm trong thế tục giới vẫn như thời viễn cổ, bị tu hành giới nô dịch.

Thời tiết biến hóa thật nhanh, sấm sét vang dội, cuồng phong thổi mạnh, mây đen áp đỉnh.

Trên đường thật nhiều người vội vàng đi làm, bước chân vội vã, tránh bị dông tố xối ướt.

Nhìn người đi đường qua lại vội vàng, trong lòng Tùy Qua không khỏi suy nghĩ, dưới những khuôn mặt bình thường kia, rốt cục lại có bao nhiêu người là người tu hành, lại có bao nhiêu người đã bị tâm ma chiếm lĩnh thân thể, biến thành cái xác không hồn.

Kỳ thật hắn yêu cầu An Vũ Đồng tu luyện cũng có liên hệ với chuyện này.

Nếu quả thật thiên địa đại biến, Tùy Qua tự nhiên hi vọng thân nhân cùng nữ nhân của mình có thể bình yên vượt qua kiếp nạn.

Tháp! Tháp! Tháp!

Thanh âm mưa rơi vang lên.

Rất nhanh cả bầu trời biến thành thế giới mưa bão, nhưng vô luận mưa lớn bao nhiêu nhưng vẫn không xối ướt được Tùy Qua. Nhưng người đi đường đều tới lui vội vàng nên không ai chú ý tới sự dị thường của hắn.

Tùy Qua triển khai súc địa thành thốn đi ra ngoại thành.

Đột nhiên một trận thanh âm quen thuộc từ xa truyền vào trong tai Tùy Qua, tinh thần thế giới của hắn tựa hồ xuất hiện gợn sóng.

Thân hình Tùy Qua chợt nhanh hơn, như mũi tên xuyên qua màn mưa, không hề gây ra chút tiếng động.

Chỉ nháy mắt hắn đã chạy tới địa phương xảy ra sự cố.

Cửu Đảo Hạng.

Đây là một ngõ nhỏ cũ cuối cùng của Đông Giang, chẳng qua hiện nay đang được di dời, nơi này đã hỗn loạn thành một mảnh.

Lúc này ở đầu ngõ nhỏ bùn lầy dơ bẩn vô cùng, không có ai muốn đi vào bên trong.

Ngoại trừ một ít người có ý đồ riêng.

Tùy Qua lẳng lặng đứng ngay đầu ngõ, không cần đi vào bên trong hắn cũng nghe được chuyện gì đang xảy ra.

Cách đầu ngõ chừng năm mươi thước, một thiếu niên bị hai thanh niên ngăn cản đường đi.

Thiếu niên chính là Trương Minh, đây cũng là nguyên nhân Tùy Qua đến nơi này.

Hai thanh niên, một là lưu manh, một lại là công an.

Lưu manh cùng công an liên thủ ngăn cản một thiếu niên, tình huống như vậy có chút cổ quái.

Cây dù của Trương Minh đã rơi trên mặt đất, bị lưu manh dùng châm giẫm vào trong bùn lầy.

- Suy nghĩ ra sao?

Tên công an lạnh lùng hỏi Trương Minh.

- Suy nghĩ cái gì? Tôi không biết.

Trương Minh nói, ngữ khí vô cùng khẩn trương.

Lưu manh vung một bạt tai, quát:

- Không biết điều! Nếu ngươi còn giả bộ, ta sẽ giết chết ngươi! Sau đó trực tiếp hút hồn phách của ngươi!

Trương Minh quả nhiên bị chấn nhiếp, sợ hãi nói:

- Hai vị, nếu đều là đồng loại, cần gì phải bức bách như vậy đâu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.