Chương trước
Chương sau
- Hừ! Đồng loại không cùng đường.

Công an kia cười lạnh một tiếng:

- Sự kiên nhẫn của chúng ta không nhiều! Ngươi gia nhập chúng ta hay bị chúng ta ăn?

Trương Minh khó xử nói:

- Không phải ta không muốn gia nhập các ngươi, mà là hiện tại ta thân bất do kỷ. Ta đã có chủ nhân, hắn là cao thủ trúc cơ kỳ, ta thật sự không dám phản bội.

- Trúc cơ kỳ? Là ai? Ngươi còn nhận chủ nhân, thật sự là bị coi thường!

Công an kia nhe răng cười nói:

- Nhưng là trúc cơ kỳ, đây là thể xác tốt nhất ah!

- Hắn tên Tùy…Tây Môn Trung.

Trương Minh nói, thằng nhãi này không hổ là tâm ma, thật giả dối:

- Hắn rất lợi hại, cho nên ta không dám gia nhập các ngươi. Nếu không hắn sẽ trực tiếp đem chúng ta đều xử lý.

- Vậy không cần ngươi quan tâm!

Công an quát lạnh:

- Gia nhập chúng ta, chúng ta sẽ bảo đảm an toàn của ngươi. Nếu không – chết!

Trương Minh còn đang do dự, đột nhiên bên tai vang lên thanh âm:

- Đáp ứng bọn hắn!

Thân hình Trương Minh khẽ run lên, bởi vì hắn nghe ra đây là thanh âm của Tùy Qua.

Nhưng biểu tình của hai người kia không hề biến hóa, hiển nhiên không nghe được lời nói của Tùy Qua.

- Được! Ta gia nhập các ngươi.

Trương Minh nói:

- Nhưng các ngươi sau này phải cam đoan an toàn của ta mới được.

- Yên tâm đi.

Công an kia nói:

- Ngươi gia nhập chúng ta, chúng ta đã trở thành đồng loại chân chính. Bảy giờ tối nay tụ họp tại khách sạn Đông Châu, đừng nói cho bất luận kẻ nào, cũng không được vắng mặt. Nếu không ngươi nhất định sống không qua ngày mai!

Sau khi nói xong hai người vội vàng rời đi.

Tùy Qua cũng không động thủ xử lý hai người này, miễn cho đập cỏ động rắn.

Lưu manh kia chỉ có tu vi luyện khí kỳ, mà công an kia cũng chỉ có tu vi tiên thiên sơ kỳ.

Xem ra đúng như lời của Tây Môn Trung, hiện tại tâm ma đã bụng đói vơ quàng.

Nhưng Tùy Qua vừa buông tha hai đầu tâm ma kia, đột nhiên cảm ứng được hai đạo kiếm quang nhanh như chớp từ trên không trung bắn xuống, vọt thẳng tới chỗ hai đầu tâm ma, rõ ràng có người tu hành trúc cơ kỳ xuất thủ với chúng.

Tùy Qua điểm ngón tay, hai đạo thanh sắc âm dương cương khí liền ngăn đón.

Vô thanh vô tức, hai đạo kiếm quang đã bị âm dương cương khí chặt đứt.

Lúc này hai đầu tâm ma đã ra khỏi ngõ hẻm, đi ngang qua Tùy Qua, không hề biết mình vừa đi vòng qua quỷ môn quan.

Lại một thân ảnh quen thuộc rơi xuống ngõ hẻm.

Tùy Qua đi vào, Tây Môn Trung nhìn thấy hắn có chút báo oán nói:

- Chủ nhân, tôi truy tung bọn hắn đã lâu rồi, mới xác nhận bọn hắn thật sự là tâm ma, vì sao ngài thả bọn hắn chạy?

- Bởi vì ta thay đổi chủ ý.

Tùy Qua đáp:

- Hỏi thăm Trương Minh là chuyện gì xảy ra đi.

Tùy Qua phun ra một ngụm tử khí, đem Trương Minh cuốn vào trong Hồng Mông Thạch, sau đó cùng Tây Môn Trung bay lên biến mất trong màn mưa. Sau một lát hai người đi tới nơi ở của Tây Môn Trung.

Giờ phút này Đặng Hạc đang ở bên trong, dùng máy tính tra xét thân phận những “phần tử khả nghi”.

Tùy Qua phóng ra Trương Minh, sau đó hỏi:

- Trương Minh, nói nghe xem là chuyện gì xảy ra?

Tâm thần Trương Minh chấn động, thầm nghĩ trước đó may mắn không sảng khoái đáp ứng hai người kia, nếu không với thủ đoạn của Tùy Qua, chỉ sợ giờ phút này hắn đã cúp, sau đó bị Tùy Qua hoặc Tây Môn Trung cắn nuốt.

- Ngày hôm qua khi tôi tan sở hai người kia đã ngăn cản tôi, sau đó yêu cầu tôi suy nghĩ có đồng ý gia nhập bọn hắn hay không.

Trương Minh nói:

- Bọn hắn biết chân thân của tôi, hơn nữa tôi cũng biết bọn hắn cũng giống như tôi, đều là tâm ma. Sáng hôm nay ngay lúc vừa rồi, bọn hắn lại tìm được tôi, sau đó gọi tôi tối nay phải đến địa phương bọn hắn chỉ định tập hợp.

- Nói như vậy bọn hắn thành lập một tổ chức?

Tùy Qua kinh ngạc nhìn Tây Môn Trung:

- Tâm ma các ngươi lại có thể có tổ chức? Giữa các ngươi không phải có quan hệ con mồi cùng kẻ đi săn hay sao?

Tây Môn Trung hơi sững sờ, còn tưởng rằng Tùy Qua đang hoài nghi hắn, vội vàng giải thích:

- Chủ nhân, là như vậy. Cá lớn nuốt cá bé, quy luật liệp sát đích thật là bản tính của tâm ma chúng tôi, hơn nữa loại bản tính này sẽ không thay đổi. Nhưng cũng không có nghĩa giữa tâm ma không có tổ chức, có một chút tập hợp. Tỷ như tôi cùng Trương Minh, cũng có thể vì chủ nhân dốc sức.

- Bởi vì các ngươi đều khuất phục dưới vũ lực của ta.

- Phải, không, chủ nhân tài đức vẹn toàn, nâng đỡ cấp dưới, kỳ tài ngút trời, thiên mệnh sở quy, cho nên chúng tôi cam nguyện đi theo chủ nhân.

Tây Môn Trung vội vàng nịnh nọt.

- Trương Minh, ngươi nghĩ thế nào?

Tùy Qua thản nhiên hỏi:

- Nếu ngươi có thể thể hiện giá trị của ngươi, ta sẽ cho ngươi càng nhiều hồi báo. Không cần qua bao lâu, ngươi cũng có thể đạt tới cảnh giới hiện tại của Tây Môn Trung.

Tùy Qua nói như vậy, Trương Minh quả nhiên liền động tâm, vội vàng nói:

- Tây Môn tiên sinh nói không sai, cá lớn nuốt cá bé là bản năng của tâm ma, cũng là pháp tắc tự nhiên của tâm ma bộ tộc. Dù tôi cùng Tây Môn tiên sinh đều xem ngài là chủ nhân, giữa chúng tôi cũng sẽ không tồn tại hữu tình thật sự, có một ngày nếu chúng tôi tự do, có lẽ chúng tôi sẽ làm một chuyện chính là cắn nuốt đối phương, sau đó thu được lực lượng càng lớn.

- Hừ! Bị cắn nuốt nhất định là ngươi!

Tây Môn Trung hừ lạnh một tiếng.

- Các ngươi ai nuốt ai cũng không quan trọng.

Tùy Qua nói:

- Ta muốn biết hiện tại rốt cục là tình huống thế nào? Hiện tại ma đầu lại có tổ chức, các ngươi ai nói cho ta biết là muốn làm gì đây?

- Việc này…chủ nhân, chỉ sợ bây giờ còn không thể biết rõ ràng.

Trương Minh nói:

- Nhưng nếu muốn tâm ma buông tha việc liệp sát cắn nuốt lẫn nhau, đại khái chỉ có hai nguyên nhân. Một là mọi người đều khuất phục dưới một thế lực cường đại, cho nên không thể không thần phục. Hai là mọi người tạm thời tụ tập chung một chỗ, là vì liệp sát càng nhiều tâm ma, thu được lợi ích lớn hơn nữa.

- Không sai.

Tùy Qua khẽ gật đầu:

- Xem ra không hổ là tâm ma, suy nghĩ của ngươi vẫn đủ dùng.

- Tôi từng dùng qua linh dược bổ não của chủ nhân.

Trương Minh nói.

Tùy Qua nhàn nhạt cười, lúc này mới nhớ tới Trương Minh chân chính từng dùng Đa Lịch Mộc, hiện giờ tâm ma chiếm cứ thân thể, xem ra cũng kế thừa đầu óc thông minh trước kia.

- Như vậy hi vọng sau này ngươi cũng đủ thông minh, hơn nữa biết linh cơ ứng biến.

Tùy Qua nói:

- Tối nay ma đầu cần tụ tập, đến lúc đó sẽ lộ ra một ít ý đồ. Ta nghĩ muốn ngươi đi nằm vùng, biết rõ âm mưu của đám ma đầu kia. Trương Minh, ngươi có thể làm được không?

- Có thể.

Trương Minh khẳng định nói:

- Nhưng tôi cần chủ nhân ủng hộ mới được. Thân thể hiện tại của tôi thật sự quá yếu. Một khi gặp phải nguy hiểm căn bản không có năng lực tự bảo vệ mình, thật dễ dàng bị tâm ma khác săn giết.

- Được, chỉ cần ngươi làm việc cho ta, ta đương nhiên sẽ thành toàn ngươi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.