Chương trước
Chương sau
Trong nháy mắt trảo, quyền giao kích, hai luồng lực lượng cũng đã dây dưa cùng một chỗ, nhất thời bất phân thắng bại, không ai chiếm được tiện nghi, cũng không ai bứt ra thối lui được.

Trong lòng Tùy Qua khẽ kinh ngạc, vốn tưởng rằng sau khi thất đan hợp nhất, có thể dễ dàng chiến thắng Thiết Sư đại vương, nhưng không ngờ người này thật sự mạnh mẽ, xem ra tu vi Nguyên Anh trung kỳ liều mạng quả nhiên không đơn giản!

Chẳng qua đối với kinh ngạc của Tùy Qua , trong lòng Thiết Sư đại vương cũng dấy lên căm tức ngập trời, nó đường đường là tu vi Nguyên Anh trung kỳ, lại bị một “Con kiến hôi” Kết Đan kỳ bức đến toàn lực xuất thủ, đối với nó mà nói, quả thực chính là vô cùng nhục nhã! Nhưng chính vì như thế, càng kiên định quyết tâm giết chết Tùy Qua của nó!

Dưới giằng co không dứt của song phương, trên đỉnh đầu Thiết Sư đại vương đột nhiên “mở” ra, một đoàn kim quang nhanh như tia chớp bắn ra, đi tới sau lưng Tùy Qua, hóa thành một đứa bé màu vàng, loáng thoáng chính là bộ dạng của Thiết Sư đại vương, hai bàn tay nhỏ bé cầm hắc thiết chiến kích, chém xuống lưng Tùy Qua, uy lực không kém gì một kích toàn lực của bản thể Thiết Sư đại vương!

Trong mắt Thiết Sư đại vương hiện lên vẻ đùa cợt, đại ý nói bất kể tiểu tử ngươi lợi hại thế nào, dù gì lão tử cũng là tu vi Nguyên Anh trung kỳ, lại có một Nguyên Anh trợ thủ, cộng thêm một linh khí làm đồng lõa, đủ giết chết ngươi!

Chẳng qua, Thiết Sư đại vương lại không nhìn thấy vẻ tuyệt vọng và sợ hãi trong mắt Tùy Qua, ngược lại cũng nhìn thấy ánh mắt đùa cợt. Thiết Sư đại vương lập tức cảm thấy không ổn, nhưng lúc này móng vuốt, quả đấm của song phương dính lại với nhau, cho dù Thiết Sư đại vương cảm thấy không ổn, cũng không cách nào tránh ra.

Răng rắc!

Trong hai mắt Tùy Qua đột nhiên tuôn ra hai đạo điện quang.

Trong điện quang, có kim khâu rất nhỏ dâng lên, đâm tới hướng Thiết Sư đại vương.

Trong chốc lát, Thiết Sư đại vương liền cảm giác được hai mắt trắng bệch, sau đó không nhìn thấy cái gì, đồng thời đầu óc như muốn nứt ra, trong đầu tựa hồ có vô số con sâu đang cắn xé.

Một chiêu này, chính là Lục Mục Điện Châu của Tùy Qua.

Vốn tiến công của Lục Mục Điện Châu rất mịt mờ, hơn nữa trong điện châm không chỉ có lực lượng sáp nhập vào thiên kiếp thần lôi, hơn nữa còn sáp nhập vào tinh thần lực Thiên Tinh tâm công tầng thứ bảy của Tùy Qua, quả nhiên là chỗ nào cũng nhúng tay vào. Thiết Sư đại vương không chỉ có hai mắt bị chọc mù, hơn nữa điện châm mang theo tinh thần lực tiến vào đầu, hấp thụ tinh thần lực cường đại trên điện châm, lập tức bắt đầu phá hư tinh thần lực của Thiết Sư đại vương, vì vậy mới khiên nó đau đến không muốn sống như thế!

Nhưng, vào lúc này, Nguyên Anh của Thiết Sư đại vương cũng phát động đánh lén lên người Tùy Qua.

Quả đấm, móng vuốt của song phương dán lại một chỗ, Thiết Sư đại vương không tránh được đánh lén của Tùy Qua, còn Tùy Qua đương nhiên cũng không cách nào chạy trốn được đánh lén của Nguyên Anh Thiết Sư đại vương. Bất đồng là, Thiết Sư đại vương quá đắc ý, không kịp thời phòng ngự; còn Tùy Qua đã sớm có chuẩn bị.

Khi hắc thiết chiến kích choàng lên người Tùy Qua, áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng trên người hắn đã sớm toàn lực thúc dục, tạo thành một hư ảnh áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng rõ ràng, quay xung quanh thân thể của hắn, chống đỡ một kích toàn lực của hắc thiết chiến kích.

Nhưng, áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng rút cuộc vẫn là hư ảnh, cũng không phải áo giáp Thanh Đế chân chính, mặc dù triệt tiêu phần lớn uy lực của hắc thiết chiến kích, nhưng cũng vỡ vụn. Sau đó, hắc thiết chiến kích hung hăng chém lên hộ thể cương khí của Tùy Qua, Mộc Hoàng cương khí vỡ vụn, hắc thiết chiến kích lạnh như băng, sắc bén rốt cục chém lên lưng Tùy Qua.

Nhưng lưng Tùy Qua không nứt ra, vân gỗ màu xanh quanh thân hắn sáng rực lên, trong vân gỗ màu xanh có máu tươi rỉ ra, tựa hồ xé ra một số vết nứt rất nhỏ. Những vết nứt này thoạt nhìn trải rộng toàn thân, lộ ra vẻ có chút kinh khủng, nhưng trên thực tế chỉ là bị thương ngoài da, hơn nữa đánh văng hắc thiết chiến kích của Thiết Sư đại vương, hóa giải một kích đánh lén uy thế bén nhọn.

Nhưng ngay lúc này, ma nhân “điên cuồng” rốt cục cũng xuất thủ, cầm trong tay một cây đại côn màu vàng, nện xuống đầu Tùy Qua.

Tên ma nhân “điên cuồng” này xem ra không chỉ vạm vỡ, hơn nữa đầu óc cũng thông minh, còn biết vây Nguỵ cứu Triệu. Nó nhìn ra Thiết Sư đại vương đã trúng ám chiêu, không chỉ hai mắt bị mù, hơn nữa tâm thần không yên, nếu như Tùy Qua thừa thắng xông lên, Thiết Sư đại vương nhất định sẽ bỏ mình, vì vậy người này lập tức công kích Tùy Qua, như vậy Tùy Qua không thể thừa thắng xông lên giết chết Thiết Sư đại vương.

Tùy Qua thật ra đã sớm lưu ý tên ma nhân “điên cuồng” này, mặc dù tên ma nhân biến thái này có tu vi Nguyên Anh sơ kỳ, nhưng Tùy Qua cảm giác nó còn khó đối phó hơn Thiết Sư vại vương, bởi vì Thiết Sư đại vương mặc dù hung ác, nhưng lại giống như rất nhiều ma nhân khác, tựa hồ cũng có “tính nóng nảy” điển hình, chỉ cần động não thêm một chút, cũng không khó khăn tính toán hắn. Còn ma nhân “ điên cuồng”, vẫn lộ ra vẻ rất tỉnh táo, hơn nữa trong tỉnh táo còn có một loại khí tức tàn nhẫn và tàn khốc. Ma nhân như vậy, tất nhiên là hạng người xảo trá, tàn nhẫn.

Tùy Qua thấy ma nhân “điên cuồng” đánh bất ngờ, cũng biết không thể thừa thắng xông lên, mở rộng chiến quả, chỉ có thể tuôn ra một đoàn nguyên khí trên nắm tay, đem đánh văng móng vuốt của Thiết Sư đại vương, sau đó bứt ra mãnh liệt, tránh được công kích của ma nhân “điên cuồng”.

Gặc...!

Lúc này, trên móng vuốt của Thiết Sư đại vương truyền tới một tiếng giòn vang, móng nhọn của hắn đã vỡ vụn!

- Ngao! Tên tiểu súc sinh chết tiệt, dám làm hư móng vuốt của ta, ta nhất định phải giết ngươi!

Thiết Sư đại vương liên tục rống giận.

- Thiết Sư! Ngươi hãy bình tỉnh!

Ma nhân kia lạnh lùng nói, trong giọng nói thậm chí có mùi vị dạy dỗ:

- Đôi mắt cũng mù rồi, chẳng lẽ còn chưa học được cách tỉnh táo hay sao! Biết tại sao ngươi không thể trở thành một thành viên của Thiên Thủy Ma Vệ chúng ta không, cũng bởi vì ngươi không có lực lượng, mà còn ngốc nghếch!

- Mông Lâm đại nhân, có thể giết chết tiểu tử kia trước, sau đó hãy giáo huấn ta?

Thiết Sư đại vương gọi ma nhân này là đại nhân, xem ra Thiên Thủy Ma Vệ gì đó là tổ chức rất có thế lực trong đám ma nhân.

- Dĩ nhiên phải giết hắn!

Mông Lâm cười lạnh nói:

- Vốn ta nghĩ ngươi có thể giải quyết hắn, không ngờ ngươi lại bị hắn ám toán. Nếu không giết hắn, thể diện của Thiên Thủy cung chúng ta đều bị ngươi làm cho mất hết!

Tùy Qua đang muốn suy nghĩ thử xem ma nhân “điên cuồng” này rút cuộc có thực lực cường đại như thế nào, ai ngờ lúc này mấy đạo khí tức mạnh mẻ nhanh chóng chạy tới, tất cả đều là tu vi Nguyên Anh kỳ trở lên!

Cho dù lúc này Tùy Qua có chiến ý mênh mông, nhưng đầu óc vẫn chưa hồ đồ, dĩ nhiên không muốn lâm vào cục diện bị bao vây, đành phải bứt ra rời đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.