Chương trước
Chương sau
- Muốn chạy trốn, đừng hòng!

Mông Lâm quát lạnh một tiếng, triển khai thân pháp đuổi theo Tùy Qua, tốc độ không hề thua kém Tùy Qua!

- Muốn ngăn ta, chỉ sợ ngươi không có bản lĩnh này!

Tùy Qua cười lạnh một tiếng, thúc dục dược lực Thiên Ưng đan, hóa thành đại điêu, thúc dục Phong Lôi cánh, tốc độ chợt gia tăng, phóng lên cao, nhất thời biến mất trong sương mù phía trên.

Tùy Qua vốn không muốn bỏ chạy trong sương mù bên trên, nhưng phía dưới là cục diện quần ma loạn vũ, hắn cũng không muốn rơi vào cục diện bị quần ma quần đấu, bất đắc dĩ phải bay lên phía trên.

Thất đan hợp nhất mặc dù uy lực mạnh mẽ, nhưng lại thấp hơn suy đoán trước đó của Tùy Qua.

Nói chuẩn xác, là Tùy Qua đánh giá thấp cảnh giới Nguyên Anh trung kỳ, vừa rồi một phen ác chiến với Thiết Sư đại vương, mặc dù Tùy Qua chiếm cứ thượng phong, nhưng không thể giết chết Thiết Sư đại vương ngay lập tức. Nguyên Anh trung kỳ, quả nhiên có bản chất khác biệt với Nguyên Anh sơ kỳ, có ưu thế áp chế họ. Nếu như vậy, tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ, chỉ sợ còn kinh khủng hơn!

Ngoài ra, Tùy Qua mơ hồ cảm giác được, tên ma nhân tên là Mông Lâm kia, mặc dù tu vi là Nguyên Anh sơ kỳ, nhưng lại bộc phát ra thực lực, chỉ sợ không thua gì Thiết Sư đại vương, nếu không không thể khiến Thiết Sư đại vương cố kỵ như thế.

Còn “Thiên Thủy Ma Vệ” gì đó, có lẽ là một vệ đội, nếu như tất cả đều là nhân vật giống như Mông Lâm, chỉ sợ đám người Lạc Phi Đan, Tần Loan, cũng rơi vào trong nguy hiểm.

Cảm nhận được đã thoát khỏi truy kích của Mông Lâm, Tùy Qua tạm thời dừng trong sương mù trên trời cao, sau đó tinh thần lực tiến vào Hồng Mông thạch, tìm được Nguyên Anh của Xuân Thân Mạnh, nói với hắn:

- Xuân Thân đạo hữu, không cần ta nói, ngươi cũng biết tình huống bây giờ. Hiện tại ngươi chỉ là Nguyên Anh, một khi ra ngoài, rất dễ gặp phải ma vật công kích, cho nên ta quyết định cho ngươi mau sớm đoạt xác, có một thân thể.

- Đa tạ ân tái tạo của Tùy tiên sinh.

Xuân Thân Mạnh cảm kích nói.

Lần này Xuân Thân Mạnh cảm kích thật lòng, hắn cũng biết hôm nay ở trong không gian pháp bảo của Tùy Qua, nếu như Tùy Qua muốn giết chết hắn, thật sự quá dễ dàng. Nhưng Tùy Qua không làm như vậy, ngược lại còn bất kể hiềm khích lúc trước, giúp hắn đoạt xá, cái này chẳng khác nào ân đức tái tạo.

- Không cần khách khí.

Tùy Qua bình thản nói:

- Thân thể ngươi đoạt xá, ta cũng đã chuẩn bị cho ngươi.

Tâm niệm Tùy Qua vừa động, đem một thân thể ma nhân dời đến trước mặt Xuân Thân Mạnh.

- Cái này… Đây là thân thể ma nhân!

Xuân Thân Mạnh kinh hô nói:

- Tùy tiên sinh, chẳng lẽ ngươi muốn ta đi chiếm cứ một thân thể ma nhân hay sao?

- Thân thể ma nhân thì sao?

Tùy Qua nói:

- Ma nhân này là tu vi Kết Đan hậu kỳ , sau khi ngươi cướp lấy, lợi dụng đan dược, rất nhanh có thể khôi phục nguyên khí. Đối tượng đoạt xá tốt như vậy, ngươi đi đâu mà tìm!

- Nhưng…

- Không nhưng gì cả!

Tùy Qua hừ lạnh một tiếng:

- Nếu còn nhưng nhị, lão tử sẽ trực tiếp luyện hóa ngươi!

Câu nói kia quả nhiên hữu dụng hơn bất cứ cái gì, mặc dù Xuân Thân Mạnh không cam lòng, nhưng cũng chỉ có thể chui vào bên trong thân thể ma nhân. Vốn, Nguyên Anh đoạt xá cũng có nguy hiểm nhất định, nhưng hồn phách của ma nhân này sớm đã bị Tùy Qua đánh tan, thân thể cũng là Tùy Qua dùng đan dược duy trì sinh cơ , cho nên trong khoảnh khắc Xuân Thân Mạnh đã hoàn thành quá trình đoạt xá, không có chút nguy hiểm nào.

“Ma nhân” Xuân Thân Mạnh mở mắt, đứng lên, hắn nhìn da thịt thô ráp, móng vuốt sáng quắc trên người, lộ ra vẻ rất buồn bực, tựa hồ giống như quỷ hồn đầu thai đến người heo dê.

- Mau hồi phục nguyên khí.

Tùy Qua ném mười viên Địa Nguyên đan cho Xuân Thân Mạnh, sau đó đến bên cạnh linh điền.

Trong tuyệt phẩm linh điền, mặc dù tốc độ sinh trưởng của Hồng Mông thụ đã nhanh hơn rất nhiều, nhưng dưới tình huống như hôm nay, Tùy Qua vẫn cảm thấy nó lớn lên rất chậm, bởi vì bây giờ Tùy Qua rất cần lực lượng mạnh hơn để ứng phó cục diện, hắn cần Hồng Mông thụ mọc ra càng nhiều phân cành.

Chẳng qua, hiện giờ chỉ sợ tốc độ sinh trưởng của Hồng Mông thụ đã tăng lên tới cực hạn, ngay cả Tùy Qua, duới tình huống như thế, cũng không cách nào can thiệp vào tốc độ sinh trưởng của Hồng Mông thụ.

Tùy Qua nhìn gốc cây Hồng Mông thụ một hồi, tâm niệm vừa động, Cuốc chấn linh liền đi tới trong tay hắn.

Kể từ khi luyện hóa được một Nguyên Anh trong chuyến đi lần trước, Cuốc chấn linh đã tấn thăng làm tuyệt phẩm bảo khí, nhưng tuyệt phẩm bảo khí và linh khí, nghe tựa hồ chỉ cách một bước nhỏ, nhưng trên thực tế là xa không thể chạm. Giống như Kết Đan hậu kỳ và Nguyên Anh kỳ, nghe cũng là một tầng phân cách, nhưng thực lực cao thấp cũng là khác biệt một trời một vực.

Mặc dù Cuốc chấn linh không ngừng giẫy cỏ, súc tích chất dinh dưỡng trong linh điền, nhưng muốn lột xác thành linh khí, thoạt nhìn vẫn còn rất xa. Nhìn tiến triển trước mắt, có lẽ mấy chục năm, thậm chí trên trăm năm, Cuốc chấn linh mới có thể lột xác thành linh khí. Thật ra, thời gian này đã rất nhanh, có rất nhiều người tu hành vì một linh khí, có thể rèn luyện thời gian trên trăm năm.

Nhưng Tùy Qua cảm thấy còn chưa đủ, nếu Cuốc chấn linh dùng để cuốc, giẫy cỏ, không thể đề cao đầy đủ linh tính, như vậy dùng để “cuốc ma” thì sao? Có lẽ làm một số chuyện trảm yêu trừ ma, có thể khiến Cuốc chấn linh sớm lột xác thành linh khí.

Nếu chỉ dùng giẫy cỏ, không khỏi có chút lãng phí.

- Thôi được, là ngựa hay là lừa, phải đợi đến lúc kéo mới biết được.

Tùy Qua nắm Cuốc chấn linh, trong thần niệm hiện ra tràng diện ban đầu nguyên thần của Tiên Viên chân nhân quyết đấu với Khổng Bạch Huyên.

Mặc dù tràng diện này đã trăm ngàn lần xuất hiện trong đầu Tùy Qua, nhưng lần này khi trong thần thức của Tùy Qua lại xuất hiện hình tượng của Tiên Viên chân nhân, lại có nhận thức mới.

Hắn từng không có cách lĩnh ngộ được chỗ tinh túy và kỳ diệu, lúc này tựa hồ lại có chút ít lĩnh ngộ.

Quả nhiên là cảnh giới bất đồng, ánh mắt cũng bất đồng.

Tùy Qua đắm chìm trong lĩnh ngộ đối với Cuốc chấn linh pháp của Tiên Viên chân nhân, qua một hồi mới phục hồi tinh thần, sau đó suy nghĩ kế hoạch tiếp theo. Suy nghĩ một lát, Tùy Qua quyết định từ trong sương mù phía trên chạy tới đảo nhỏ trung tâm, bởi vì nhìn tình huống trước mắt, dưới đáy nước, trên mặt nước đều có rất nhiều ma nhân và tâm ma hỗn chiến, nơi yên tĩnh duy nhất chính là bầu trời sương mù.

Lúc trước Tùy Qua sở dĩ không muốn phi hành trong sương mù phía trên, là bởi vì Tùy Qua căn cứ vào phán đoán của mình cho rằng, nơi những ma nhân kia cũng không dám tùy tiện tiến vào, tất nhiên không phải nơi vui vẻ gì. Nhưng tình thế trước mắt càng ngày càng cấp bách, ma nhân trên mặt nước, dưới nước càng ngày càng nhiều, nếu như muốn một đường chém giết ma vật đi đến đảo nhỏ trung tâm, Tùy Qua không biết phải hao phí bao nhiêu thời gian mới có thể đến nơi, huống chi nếu gặp phải ma vật lợi hại, chỉ sợ còn có thể mất mạng.

Vì thế, Tùy Qua cảm thấy biện pháp duy nhất chính là binh hàng hiểm chiêu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.