Chương trước
Chương sau
- Đối với người của Long Đằng, quan trọng nhất là cái gì?

Tùy Qua hỏi Tang Thiên.

- Nói nhảm, đương nhiên là đề cao lực lượng!

Tang Thiên nói:

- Chỉ cần lực lượng tăng lên, chúng ta có thể dọn dẹp sạch sẽ đám ma vật kia! Nhưng trong thời gian ngắn, làm sao có thể không ngừng đề thăng lực lượng. Cho dù có ngươi cung cấp ma dược, cuối cùng cũng chỉ có thể đề thăng lực lượng trong thời gian ngắn ngủi, hơn nữa đụng phải ma vật mạnh mẽ chân chính, cũng không làm nên chuyện gì.

- Đề thăng lực lượng và cảnh giới, không thể chỉ dựa vào đan dược.

Tùy Qua nói:

- Rèn luyện cũng là chuyện không thể thiếu.

- Rèn luyện, đương nhiên là cần thiết, người của Long Đằng chúng ta, cũng là trưởng thành trong rèn luyện.

Sắc mặt Tang Thiên có chút tự hào.

- Chẳng qua đối chiến với thế lực đối địch nước ngoài, cố nhiên coi như là rèn luyện, nhưng giết chết đám người đó, cũng chỉ có thể gia tăng kinh nghiệm chiến đấu mà thôi, cũng không chiếm được chỗ tốt thực tế gì. Cho nên, mặc dù người của Long Đằng rèn luyện rất nhiều, nhưng người thông qua rèn luyện trực tiếp tăng lên cảnh giới tu vi càng nhiều hơn. Cho nên, ta cảm thấy Đắc Long cần một chỗ rèn luyện chân chính.

- Chỗ rèn luyện chân chính?

Ánh mắt Tang Thiên sáng lên:

- Ngươi nói chính là chỗ rèn luyện, vừa có thể gia tăng kinh nghiệm, vừa có thể “cày đồ”?

- Tang lão đại quả nhiên thông minh!

Tùy Qua giơ ngón tay cái lên về phía hắn.

- Nếu quả thật có chỗ tốt như vậy, đương nhiên là chuyện rất tốt!

Tang Thiên vui mừng nói:

- Người của Long Đằng chúng ta, không sợ nhất chính là rèn luyện và chiến đấu. Nếu có chỗ rèn luyện như vậy, thực lực của thành viên Long Đằng tất nhiên sẽ tăng lên rất nhanh!

- Không phải là tất nhiên rất nhanh, là phải rất nhanh!

Tùy Qua nói:

- Ta không chỉ cung cấp chỗ rèn luyện, ta còn muốn cung cấp đại lượng đan dược cho bọn họ, để bọn họ có thể điên cuồng chiến đấu. Thậm chí, người có thiên phú tốt, có tiền đồ, ta còn cung cấp Tạo Hóa Đan cho bọn họ, để cho bọn họ Kết Đan, thậm chí kết thành Nguyên Anh!

- Tốt! Hảo huynh đệ giảng nghĩa khí!

Tang Thiên có chút kích động nắm tay Tùy Qua :

- Long Đằng, rốt cục sắp thăng thiên rồi!

Tùy Qua đem chuyện “tam giác sắt” nói cho Tang Thiên, sau đó cùng Tang Thiên định ra kế hoạch tiến vào Như Mộng Thủy cốc tu luyện.

Bởi vì có Truyền Tống trận pháp, cho nên muốn đến Như Mộng Thủy cốc, đã rất nhanh và tiện lợi. Vấn đề duy nhất, chính là cần Tùy Qua dẫn đội. Nếu không, cho dù người khác cầm chìa khóa trận pháp, tiến vào Như Mộng Thủy cốc cũng là một tử lộ.

Trừ phi, khí linh của Như Mộng Thủy cốc hồi tâm chuyển ý.

Phía bên Thần Thảo Tông, đương nhiên do Tùy Qua dẫn đội đi tu luyện; phía bên Long Đằng, Tang Thiên cũng quyết định tự mình dẫn đội.

Vốn, Tang Thiên không có ý định tự mình tiến vào Như Mộng Thủy cốc, dù sao hiện tại tình thế trong ngoài cấp bách như thế. Nhưng, Tùy Qua lại nói, chính bởi vì tình thế trong ngoài cấp bách, từ trên xuống dưới Long Đằng mớicần điên cuồng đề thăng thực lực.

Bởi vì nếu thực lực không đủ, cho dù là Tang Thiên đích thân động thủ, cũng không cách nào san bằng đám ma vật của Tàng khu.

Nếu đã như vậy, chi bằng vứt bỏ tất cả, tiến vào Như Mộng Thủy cốc tiến hành rèn luyện sinh tử.

Cảnh giới thực lực của thành viên Long Đằng tăng lên, mới có thể rửa sạch sỉ nhục trước đó, đạp bằng toàn bộ đám ma vật này!

Cho nên, sau khi quyết định chuyện này. Tang Thiên tự mình dẫn dắt một nửa cường giả cùng Tùy Qua tiến vào Như Mộng Thủy cốc tu luyện, một nửa khác, thì tùy Đường Nguyên Minh dẫn dắt, tiếp tục trấn giữ Hoa Hạ Thần Châu, đợi sau khi Tang Thiên rèn luyện xong, đội của Đường Nguyên Minh mới tiếp tục tiến vào trong đó rèn luyện.

- Tùy lão đệ, việc này không nên chậm trễ.

Tang Thiên uống sạch ngụm rượu trong bình nói:

- Chúng ta phải đi giết quái cày đồ!

Tùy Qua nghe Tang Thiên nói như thế, không khỏi vui vẻ, nhưng Tùy Qua lại nói:

- Nếu đã tới, ta muốn đi xem căn cứ địa của đám ma vật kia rút cuộc xây dựng như thế nào rồi.

- Được, ta cùng ngươi đi xem.

Tang Thiên ra khỏi phòng, bay lên trời.

Chỉ chốc lát sau, hai người đã đến gần đường biên cảnh của Tàng khu, nhìn từ xa, phạm vi phía trước là một vùng quê bằng phẳng.

Nhưng, trong vùng quê này lại xuất hiện một thành trì khổng lồ màu đen nhánh, trong thành trì có vô số cung điện, nhưng quỷ khí um tùm, giống như địa phủ.

Mặc dù cách nhau rất xa, nhưng Tùy Qua cũng có thể cảm giác được một luồng tà khí.

Tang Thiên thở dài nói:

- Trong truyền thuyết thần thoại của Tàng Kinh nói, nơi này đã từng có một thành trì do ma quỷ thành lập, nghe đồn trong thành phố này, có cánh cửa thông đến địa ngục. Bây giờ nhìn lại, tin đồn này quả không ngoa. Mấy ngày trước ta từng gặp một lão lạt ma của Tàng khu, hắn cũng biết tồn tại của thành trì ma quỷ này, sau đó nói cho ta biết nói, ở đây nhất định phát sinh kiếp nạn, không thể tránh né. Tàng khu, nghe nói là nơi thánh khiết nhất, bởi vì nơi này đã từng là chỗ ở của chúng thần, nhưng chúng thần cư trú ở đây, cũng là vì muốn trấn áp tà ác dưới đất. Tùy Qua, ngươi nghĩ thế nào?

- Đám ma vật xây thành trì ở chỗ này, điều này nói rõ bọn chúng còn có mục đích gì khác.

Tùy Qua nói:

- Xem ra, bọn chúng không chỉ muốn cướp đoạt một trận đơn giản đâu.

- Đúng vậy.

Tang Thiên thở dài nói:

- Thành trì này xây dựng rất nhanh, cũng xây rất lớn, giống như tổ ong vò vẽ. Chẳng qua, biết rõ thọc rụng tổ ong vò vẽ sớm là lựa chọn tốt nhất, nhưng bây giờ không có bản lãnh đi thọc rụng nó, chỉ có thể nhìn nó không ngừng lớn mạnh.

- Cho nên, bọn chúng lớn mạnh, chúng ta cũng phải nhanh chóng lớn mạnh. Cái này, giống như một cuộc thi chạy, người thắng mới có thể cười đến cuối cùng.

Tùy Qua nghiêm túc nói. Bởi vì hắn cũng không cách nào khẳng định, đến cuối cùng người nào có thể chân chính mỉm cười, nhưng dù vậy, hắn và Tang Thiên cũng nhất định sẽ kiên trì, cho đến thời khắc cuối cùng.

- Đúng vậy, đây chính là một cuộc thi chạy….đi!

Nói tới đây, Tang Thiên lập tức cảm ứng được một luồng nguy cơ đã tới, cho nên lập tức nhắc nhở Tùy Qua rút đi.

Tùy Qua dĩ nhiên cũng cảm ứng được nguy cơ đã tới, chỉ thấy trong thành trì ma quỷ màu đen đột nhiên vươn ra một bàn tay màu đen khổng lồ, giống như một ngọn núi, đè vào đầu Tùy Qua và Tang Thiên, tựa hồ muốn hoàn toàn trấn áp hai người bọn họ.

Tùy Qua cũng không rút đi, thân pháp của hắn nhanh hơn Tang Thiên, hoặc là có thể chạy trốn bàn tay màu đen này, nhưng như vậy, Tang Thiên sẽ rơi vào tình cảnh một mình chiến đấu, đây không phải là điều Tùy Qua muốn nhìn thấy.

Cho nên, Tùy Qua lập tức đánh một quyền về hướng bàn tay màu đen trên đỉnh đầu.

Tang Thiên cảm ứng được Tùy Qua không lui bước, cũng không bứt ra rời đi, chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào, lập tức cũng bày ra viện thủ với Tùy Qua.

- Thảo Mộc Tri Uy!

Trong khoảnh khắc, Tùy Qua đánh lên bàn tay màu đen trên đỉnh đầu, trong nháy mắt đánh ra mấy chục quyền, mấy chục hư ảnh áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng mềm rủ bay lên, nghênh đón bàn tay màu đen.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.