Chu Chỉ Nhược đầu óc đang muốn hỗn loạn, thần hồn điên đảo, chỉ nghe thanh âm Tạ Tốn niệm kinh, bỗng nhiên nghĩ tới:"Tất cả pháp hữu vi,Như mộng, huyễn, bọt, bóng,Như sương cũng như điện,Nên khởi quán như thế".Khom người hướng tam tăng bái lạy. Tam tăng chắp tay hoàn lễ, cùng đồng thanh niệm:- Thiện tai, thiện tai! Toàn thể thế gian Trời, Người, A Tu La được nghe những điều Phật nói đều vui mừng, tin tưởng nhận lãnh và làm lễ mà đi.Trương Vô Kỵ cầm tay Tạ Tốn, đang tính sánh vai bước ra, Tạ Tốn bỗng nói:- Khoan đã!Ông ta chỉ vào một lão tăng trong đám sư chùa Thiếu Lâm kêu lên:- Thành Côn! Ngươi mau ra đây, trước mặt anh hùng thiên hạ, nói tất cả tiền nhân hậu quả cho mọi người nghe xem nào.Mọi người ai nấy kinh ngạc, thấy nhà sư đó lưng còng yếu đuối, hình dung ti tiện, tướng mạo khác hẳn Thành Côn. Trương Vô Kỵ đang định nói: "Ông ta không phải Thành Côn đâu!" thì lại nghe Tạ Tốn nói tiếp:- Thành Côn, ngươi có thể thay đổi tướng mạo, nhưng không thể thay đổi thanh âm. Ngươi chỉ cần tằng hắng một tiếng, ta đã biết ngay ai rồi.Lão tăng kia cười nham hiểm nói:- Ai mà nghe lời một thằng mù nói láo nói lếu bao giờ.Ông ta vừa mở mồm, Trương Vô Kỵ lập tức nhận ra ngay. Hôm đó chàng ở trên Quang Minh Đỉnh nằm trong cái túi vải đã từng nghe Thành Côn trường thiên đại luận nên thanh âm của y chàng nhớ rất rõ, tuy lúc này Thành Côn cố ý chẹt họng lại, thân hình tướng mạo cũng cải trang rất khéo léo nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-thien-do-long-ky/1366387/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.