"Chủ quán, có thể giúp ta đem phong thư này đến Võ Đang không" nơi này cách Võ Đang không xa, chủ quán hẳn là có thể đưa đến a.
Chủ quán đang muốn tiếp nhận tín, đột nhiên ánh mắt hắn sáng ngời, chỉ vàocửa, "Cô nương ngươi vận khí thật tốt, người trước cửa không phải ngườiVõ Đang sao."
Ta quay đầu, là Mạc Thanh Cốc, vẻ mặt hắn có chútmỏi mệt, y phục màu xanh nhạt đã đầy bụi đường, tóc cũng có chút hỗnđộn, đây là ta lần đầu tiên nhìn thấy hắn chật vật như thế, thật là làmmất phong độ a. Nhìn hắn nôn nóng bốn phía nhìn xung quanh, khi tầm mắt nhìn về phía ta trong mắt hiện lên một tia kinh hỉ, hắn bước nhanh vềphía ta. Đem ta còn đứng sững sờ ôm lấy, ta kinh ngạc nên đứng im chohắn ôm. Lòng tràn đầy hạnh phúc, kèm theo tiếng tim đập kịch liệt, tachân thật cảm nhận được một câu như vậy, “thiên toàn địa chuyển thờigian đình trệ”.
Thẳng đến khi nghe thấy một tràn vỗ tay dồn dập,chúng ta mới tỉnh cơn mơ, Mạc Thanh Cốc mạnh đem ta đẩy ra, gặp ta đứngkhông vững, một bàn tay lại mang ta nắm lại. Ta chỉ cảm thấy khóe mắt êẩm , có một cổ nhiệt lưu trào ra khỏi mắt. Nhìn thấy hắn, ta mới biếtđược chính mình nhớ hắn bao nhiêu, hai ngày này trong lòng ta nôn nóngbất an, rốt cục bây giờ cũng cảm thấy rõ ràng. Cho dù không muốn thừanhận, ta cũng biết ta đã động tình rồi, mà người đang đứng trước mặt tagiờ đây chính là người nam nhân ta yêu thương.
"Sao ngươi lại tới đây" ánh mắt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-thien-chi-lam-cuu/1608755/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.