Mưa suốt một đêm, mặtđường được dội sạch sẽ, nước mưa cuồng cuộn hình thành nhiều rãnh nướcnhỏ, cây cối ngã trái ngã phải nằm la liệt bên vệ đường, những hòn đábị gió thổi lăn xuống những hố sâu, con đường nhỏ ngày hôm qua bây giờcó thể nói đã hoàn toàn thay đổi.
Một lần nữa ta không thể khôngcảm thán sức mạnh của thiên nhiên, và dĩ nhiên đường lên núi gặp mưa nên không thể đi được nữa,cho nên chúng ta chỉ còn cách đi vòng dưới chânnúi, bây giờ trông chúng ta thật sự vô cùng chặt vật.
Ân Ly dùng cái khăn đen để che mặt, chỉ lộ một đôi mắt to căng tròn .
"Ngươi, thật có thể chữa khỏi mặt của ta?" Nàng hỏi lần này không biết là lần thứ bao nhiêu nữa.
Ta vốn định phát tác, hãy nhìn vẻ mặt chờ đợi, bộ dạng điềm đạm đángyêu , nhất thời, cũng hết giận hơn phân nửa. Bất đắc dĩ vỗ vỗ vai củanàng, "Không cần lo lắng" ta cam đoan.
Nàng tự hồ như chưa thật sự tin tưởng, nhưng cũng không nói gì nữa.
Buổi trưa, chúng ta mới đến dưới chân núi, tìm khách sạn rửa mặt chải đầumột phen. Vừa bước ra cửa phòng lại đụng phải A Ly đang đứng trước cửa,"Ngươi, đang chờ ta ở đây?" Nàng đã thay đổi một bộ quần áo sạch sẽ ,trên mặt vẫn là che lụa đen, tóc ướt sũng .
Ân Ly có chút mất tự nhiên rũ mắt xuống, rất nhanh, lại giơ lên yên lặng xem ta , "Cửu tỷ tỷ, cần những thứ dược liệu gì."
"A?" Ta nhất thời không có kịp phản ứng. Lập tức, hiểu rõ. Có chút buồncười sờ sờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-thien-chi-lam-cuu/1608754/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.