Triệu Thất nhìn thiếu niên trước mắt.
Tiểu tử này tuy rằng hơi ngốc một chút, nhưng mà thắng ở chỗ dáng dấp không tệ, thoạt nhìn rất sạch sẽ. Hắn nghĩ, hai tay đã giống như rắn nước linh hoạt luồn vào trong quần áo Nhạc Thính Tùng, nắm chặt dương vật khẽ ngẩng đầu.
“Của ngươi vốn không nhỏ nha.” Triệu Thất cười nói, hài lòng nhìn thấy Nhạc Thính Tùng đỏ mặt, liền đến gần dán má vào cà cà, “Đừng thẹn thùng, đây là đang khen ngươi đó.”
Nhạc Thính Tùng lần đầu bị người nắm nơi này. Y chỉ cảm thấy ngón tay Triệu Thất giống như có ma lực, luôn có thể vừa đúng mà thăm hỏi thân thể mình, khiến mình sinh ra vô hạn khát cầu, ngay cả lực đạo hơi thô bạo cũng vừa vặn. Đỉnh chóp đột nhiên bị người cào nhẹ, Nhạc Thính Tùng không nhịn được ưỡn eo.
“Ừm… Thoải mái.” Ánh mắt y sáng lấp lánh mà nhìn Triệu Thất, “Quả nhiên là rất sung sướng.”
Triệu Thất cười hì hì nhìn y: “Còn có chuyện thoải mái hơn.”
Một tay hắn từ dưới quần áo rút ra, cầm tay trái của Nhạc Thính Tùng. Nhạc Thính Tùng vừa định hỏi y phải làm gì, liền thấy hắn để sát vào, há miệng ngậm ngón trỏ của mình.
Nhạc Thính Tùng hít vào một hơi.
Y chỉ cảm thấy mình tiến nhập vào một nơi vừa non vừa mềm, ngón tay bị khoang miệng nóng rực bao lấy, đầu lưỡi mềm mại linh xảo liếm lộng ngón tay. Y theo bản năng mà đưa ngón tay mò về nơi sâu nhất, mãi đến khi Triệu Thất phát ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-the-hiep-nguoi/1921065/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.