Nhạc Thính Tùng nghe vậy liền quay đầu phân phó vài câu, Triệu Thất nghe thấy, tựa hồ là xử trị Bạch Tuyết Kỳ. Không đợi hắn nghĩ, Nhạc Thính Tùng đã mang hắn về phòng.
Sự việc xảy ra hôm nay quá hỗn lạon, Triệu Thất được Nhạc Thính Tùng đặt lên giường, rốt cục dần dần bình tĩnh lại, chỉ là trong lòng vẫn mơ màng như cũ.
“Ngươi đối xử như thế với Bạch Tuyết Kỳ có phải là hơi quá rồi không?” Hắn hỏi, “Hình như gã rất có lai lịch. Hơn nữa, nhỡ đâu gã chính là người ngươi muốn tìm…”
“Hừ, bất luận gã sống chết thế nào. Coi như đứt mất hai chân cũng không liên quan đến ta.” Nhắc đến cái tên này này Nhạc Thính Tùng vẫn còn giận, “Hai lần gã sai người tập kích Thiên môn, còn dám ra tay với ngươi. Ta ladm như vậy vẫn là nhân nhượng cho gã đấy!”
“Ngươi —— làm sao ngươi biết?” Triệu Thất trợn tròn mắt.
Nhạc Thính Tùng bất mãn nhéo mặt hắn: “Ngươi nói ngươi chưa từng thấy gã nhưng lại biết ngay cả cha mình gã cũng không biết. Ta lại không phải người ngu, lẽ nào không suy ra được? Hôm sau ta liền sai người theo dõi gã, quả nhiên phát hiện sơ hở…”
Nói tới chỗ này, vẻ mặt y liền âm u: “Thế nhưng ta vẫn quá bất cẩn. Hôm nay lúc gã tìm, ta vẫn cho là gã ở dưới chân núi, lại không nghĩ rằng… Đều là ta sai.”
Triệu Thất nhớ ra, hình như Bạch Tuyết Kỳ đánh đuổi kẻ tập kích Thiên Môn mới được coi là thượng khách, mơ hồ minh bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-the-hiep-nguoi/1920972/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.