Sáng sớm, còn chưa mở mắt, Triệu Thất đã ở trong ổ chăn lăn đến lăn đi. Buổi sáng tay chân hắn sẽ bị lạnh, hắn định mò lên người Nhạc Thính Tùng, thế nhưng sờ trong chăn nửa ngày cũng chỉ bắt được một sợi dây thừng kỳ quái.
Chẳng lẽ là sợi dây trói Nhạc Thính Tùng ngày hôm qua? Triệu Thất mơ mơ màng màng nghĩ.
Hôm qua hắn vốn định ức hiếp Nhạc Thính Tùng một chút, không ngờ sau đó cái mông mình lại bị xuyên lung ta lung tung, hắn vừa khóc vừa gọi xin tha. Chẳng biết tiểu tử kia ăn phải thứ gì, ngay cả giả vờ khóc cũng vô dụng, ngược lại còn bị chịch ác hơn.
Cuối cùng, Triệu Thất nằm bẹp trên giường chịu đựng Nhạc Thính Tùng không ngừng va chạm, mông bị dập đến ửng hồng, rõ ràng là đã chẳng còn sức, lại bị y vặn đầu hôn môi. Mãi đến khi…
Đắm chìm trong trong hồi ức, Triệu Thất đột nhiên lại cứng lên. Hắn cảm giác “dây thừng” trong tay nhúc nhích một chút, dự cảm không tốt nổi lên, hắn dùng một cái tay khác chậm rãi vén chăn lên, phát hiện ——
“A a a a a!!!”
Nhạc Thính Tùng phá cửa xông vào, nhìn thấy Triệu Thất ngã xuống đất, liên tục lăn lộn kêu cứu mạng. Thấy mình đến, hắn thở ra một hơi, nhưng thân thể vẫn như mắc bệnh sốt rét, run lập cập chỉ lên giường: “Rắn, rắn!”
Triệu Thất quả thật bị dọa sợ khiếp vía. Nhưng cũng không thể trách hắn nhát gan, dù là ai đi nữa thì mới sáng sớm phát hiện trong chăn mình có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-the-hiep-nguoi/1920833/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.