“Mẹ, tiểu tử kia ra tay thật độc ác!” Một gã mang mặt nạ đá bụi cây dưới chân, hành động hơi bất tiện, đùi gã nghiêng vẹo kỳ dị, hình như bị thương.
Nhìn qua một cái cây đại thụ che trời, trong giây lát gã phát hiện có một đoạn vải hở ra, hơi lay động.
Gã cười lạnh trong lòng, trên mặt lại ra vẻ như không có gì, thậm chí chọn đi một hướng khác. Chờ đi qua bụi cây thấp kia, đột nhiên quay đầu lại ——
“Cho ngươi chó gặm đất nè!” Triệu Thất nhảy ra từ sau cây đại thụ, đạp một phát lên lưng gã, đánh ngã tên đó rồi cưỡi trên lưng gã tiếp tục đánh đấm điên cuồng, đánh đến khi kẻ kia kêu rên liên hồi.
Triệu Thất lại thầm kêu không tốt. Hắn định đánh ngất tên này ngay từ quyền đầu tiên, không ngờ việc này không dễ, hắn không khống chế được lực đạo. Chỉ có thể ra sức nện như điên, tuy cuối cùng gã kia cũng hôn mê, nhưng hai kẻ còn lại theo tiếng mà đến, chặn Triệu Thất ở giữa.
“Hừ, các ngươi dám đụng đến ta, chờ bị chặt thành thịt băm cho chó ăn đi!” Triệu Thất hít sâu một hơi, lớn tiếng nói, “Các ngươi có biết Thiên Môn không? Chưởng môn ở đó là người yêu của ta! Y hung ác cực kì, một đấm là có thể đập bét đầu các ngươi! Mau thả bọn ta ra nhanh, may thì lão tử còn tha cho cái mạng chó nhà các ngươi!”
“Muốn chết à?” Kẻ cầm đầu ngữ khí hung tàn, áp sát từng bước, “Ta không cần biết ngươi dựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-the-hiep-nguoi/1920823/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.