Văn Diễm vẫn có bộ dạng lạnh như băng hoặc là ngu ngốc như trước, nhìn thấy Triệu Thất, vẻ mặt cũng không thay đổi nhiều. Hơi run tay, cuối cùng vẫn tiết lộ sự kích động trong lòng cậu ta.
“Tại sao ngươi lại ở đây?” Triệu Thất lo lắng hỏi, “Là bị đám người kia bắt tới hả?”
Văn Diễm gật đầu, ngẫm lại lại lắc đầu: “Ta cố ý.”
“Cậu ta là người của Trường Phi Lâu.” Nhạc Thính Tùng như chê Văn Diễm nói quá chậm, không đợi Triệu Thất đặt câu hỏi đã chen vào giải thích, “Bây giờ cậu ta xuất hiện ở đây, lúc trước xuất hiện ở Noãn Hương các, đều là vì nhiệm vụ của Trường Phi Lâu.”
Văn Diễm liếc xéo Nhạc Thính Tùng, im lặng gật đầu.
“Như vậy à…” Triệu Thất lúng túng đáp một tiếng, trong lòng còn thấy ngại ngùng.
Hắn đã từng tốn công tốn sức để chuộc Văn Diễm ra, lúc đó chỉ coi như mình cứu người nổi trên mặt nước, bây giờ ngẫm lại, hình như mình phá kế hoạch của người ta rồi. Chỉ là… đứa trẻ nhỏ như vậy lại tới cái chỗ kia nằm vùng, Trường Phi Lâu này nhất định chẳng phải nơi gì tốt.
Nghĩ đi nghĩ lại, lúc hắn tìm Văn Diễm tố khổ đã nói không ít chuyện cúa Triệu phủ. Nếu như một số chuyện lọt tới tai kẻ thù của Triệu Vũ Thành, vô hình chung mình có thể báo thù, Triệu Thất nghĩ tới đây thì vui vẻ lên rất nhiều.
“Ha ha, nếu như thế, nếu ta muốn tìm ngươi mua tin tức thì có thể tiện hơn há?”
Văn Diễm còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-the-hiep-nguoi/1920820/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.