🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lúc này, trên đường lớn, Nhạc Thính Tùng ngồi bên đống lửa nhận được một phong thư.



Trên phong thư là một chữ “Thất” đắc ý dạt dào, y vỗ con chim tuyết điện trên vai, để nó bay đi kiếm ăn, nương theo ánh lửa, cẩn thận xem nội dung thư.



Vừa nhìn đã nhíu mày.



Hai bên là hai hàng người mặc áo đen, cung cung kính kính chờ y lên tiếng. Nhạc Thính Tùng ngẩng đầu, ánh mắt dừng trên người họ băn khoăn một hồi, trái lo phải nghĩ, chọn một người khá lớn tuổi, trên mặt còn có chòm ria mép.



“Vị đại ca, ngươi giúp ta xem bức thư này. Mấy câu trong đây là có ý gì?”



Những người này đều tinh thông văn võ, mỗi người đều là nhân tài trăm người chỉ chọn một. Bọn họ đã chờ ở đây rất lâu, rốt cục cũng thấy Nhạc Thính Tùng mở miệng nói chuyện, mọi người đều lộ ra vẻ mặt mừng rỡ.



Người bị gọi tiến lên một bước: “Hoàng —— ”



“Đừng gọi ta như vậy.” Nhạc Thính Tùng vung tay cho ông ta ngừng, “Nếu có việc nhất định ta sẽ giúp, nhưng vị trí kia ta sẽ không làm. Các ngươi cũng về đi.”



Những người kia đành cười khổ. Thiếu chủ tuổi nhỏ, tuy rằng thành thục hơn so với lẻ cùng lứa, vậy nhưng vị trí kia, một đứa trẻ làm sao được ngồi?



Người trước mắt là uy hiếp lớn nhất của Nhạc Kiệu, đồng thời cũng là vị cứu tinh duy nhất.



Nếu như Nhạc Lam chỉ là hoàng tử bình thường, chỉ có thủ hạ thân binh thì cũng không đáng sợ. Nhưng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-the-hiep-nguoi/1920798/chuong-120.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ỷ Thế Hiếp Người
Chương 120
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.