Trong căn phòng lớn của mình, Thư Kỳ bị đánh thức bởi tiếng chuông báo thức. Khẽ nhíu mày nâng đôi mi nặng trĩu lên, cô với tay lấy chiếc điện thoại tắt chuông báo thức đi. Cơn đau đầu ập đến làm cô khẽ nhăn mặt, đưa bàn tay xoa xoa vần thái dương rồi đưa mắt nhìn quanh căn phòng.
“Mình về nhà bằng cách nào nhỉ? Hôm qua mình hẹn Vy Vy đi uống rượu…”
Chợt đầu cô nhớ lại chuyện đêm qua, Thư Kỳ giật mình mở lớn mắt nhìn quanh căn phòng một lần nữa rồi thở phào nhẹ nhõm. Nhớ đến từng câu từng chữ đêm qua Tống Từ Liêm nói với mình cùng nụ hôn ngọt ngào kia, Thư Kỳ khẽ cười ngượng ngùng rồi kéo chăn che đi một nữa khuôn mặt mình, hai mắt cô cứ láo liên nhìn quanh suy nghĩ.
“Đêm qua anh ấy đưa mình về nhà sao?”
Tận hưởng niềm hạnh phúc ngập tràn, Thư Kỳ cứ thế cuộn tròn trong chăn nở nụ cười hạnh phúc.
Tống Từ Liêm từ sớm đã đến nhà Thư Kỳ, vừa nhìn thấy Tống Từ Liêm Phó phu nhân đã vui vẻ niềm nở mời hắn vào nhà. Nhớ đến đêm qua khi thấy Tống Từ Liêm đưa Thư Kỳ về nhà, bà đã vui mừng không biết bao nhiêu. Trước đây mỗi lần nhắc đến Từ Liêm thì Thư Kỳ đã nói sang chuyện khác. Đêm qua lại say mèm để Từ Liêm đưa về, chắc chắn là giữa chúng nó đã có chuyển biến tốt rồi.
“Cháu đợi một lát nhé, bác lên xem Kỳ Kỳ đã dậy chưa?”
“Vâng ạ.”
Ngồi đợi ở phòng khách, tâm trạng của Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-ta-nho-cua-tong-tai-tan-tat/3358485/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.